Sự tẩy chay xã hội từng là một hình phạt phổ biến hàng thiên niên kỷ. Nhưng việc lạnh nhạt với ai đó sẽ phương hại đến cả nạn nhân lẫn thủ phạm.
Sự tẩy chay xã hội từng là một hình phạt phổ biến hàng thiên niên kỷ. Nhưng việc lạnh nhạt với ai đó sẽ phương hại đến cả nạn nhân lẫn thủ phạm.
Cứ giở báo ra đọc, hằng ngày đều thấy có nhiều vụ giết người xảy ra nhan nhản ở khắp nơi nơi. Và đối tượng phạm tội thường được sinh ra và lớn lên trong khoảng những năm 1990 trở lại đây.
Có vẻ như xã hội phát triển, nhịp sống nhanh hơn, nhiều tương tác hơn thì những vấn đề liên quan đến cảm xúc cũng xuất hiện nhiều hơn và người ta cần học cách quản lý nó.
Định kiến luôn tồn tại và phổ biến, điều quan trọng là phải thừa nhận sự tồn tại của nó, để quản lý và tránh gây hại cho những người thuộc nhóm yếu thế.
Một số người bảo rằng người Việt Nam ăn xổi ở thì, không có cái nhìn dài hạn. Thật ra, cái tính ăn xổi ở thì là đặc sản của con người nói chung chứ không có riêng gì người Việt.
Xã hội nguyên thuỷ không chỉ đậm màu tôn giáo mà còn như trùng lẫn với tôn giáo nữa. Một số xã hội ngày nay cũng thế, bởi tập tục xã hội ở đấy đa phần cũng là tập tục tôn giáo luôn…
Nhiều người cho rằng, văn hóa cổ truyền là vốn quý, cần phải giữ lại trong quá trình xây dựng nông thôn mới. Tuy nhiên, ta cần phải cẩn trọng nhìn nhận xem nên giữ lại cái gì.
Cho đến nay, chúng ta phải thừa nhận rằng khó có thể tìm thấy một định nghĩa triết học “kinh điển” nào về quyền con người.
Loài người tồn tại đến thời điểm này suy cho cùng là nhờ tính năng kết nối. Những con người riêng lẻ kết nối thành thị tộc, những thị tộc riêng lẻ kết nối thành bộ lạc, những bộ lạc riêng lẻ kết nối thành quốc gia.
Hình mẫu và khái niệm về trí thức chỉ có thể xuất hiện khi xã hội với một cấu trúc chặt chẽ được hình thành, tức là khi con người rời bỏ đời sống hoang dã để tập hợp lại với nhau, hình thành nên những cộng đồng người…