Sự xấu hổ là một động lực cực kì mạnh mẽ. Nó không chỉ thúc đẩy chúng ta tại thời điểm mà chúng ta trải nghiệm nó mà phần còn sót lại của sự xấu hổ ( những kịch bản và nởi xảy ra ) tiếp tục thúc đẩy chúng ta khi ta đi tiếp cuộc đời mình.
Sự xấu hổ là một động lực cực kì mạnh mẽ. Nó không chỉ thúc đẩy chúng ta tại thời điểm mà chúng ta trải nghiệm nó mà phần còn sót lại của sự xấu hổ ( những kịch bản và nởi xảy ra ) tiếp tục thúc đẩy chúng ta khi ta đi tiếp cuộc đời mình.
Đạo đức và tôn giáo là những hình thái ý thức xã hội ra đời từ rất sớm, có bề dày lịch sử trong nền văn hóa nhân loại. Sự hiện diện của đạo đức và tôn giáo là minh chứng cho sự cần cầu của con người về một thế giới tốt đẹp.
Cảm nhận bi quan của Freud về tương lai của nền văn minh có thể là sai, và mong rằng nó sẽ sai, nhưng đó là tiếng chuông cảnh báo để tất cả chúng ta phải tỉnh thức.
Bản năng vị kỷ, vụ lợi là nguồn gốc tạo nên “tính ác” trong con người – đây là điều mà Tuân tử và Hàn Phi đã từng lên án từ hơn 2.200 năm trước.
Bản ngã là “thế giới của cái tôi” và nó chẳng đời nào chấp nhận “thế giới chẳng phải tôi”. Chính nơi đây là cội rễ đã đưa đến đối kháng và mâu thuẫn, là nguyên nhân tạo tác đại bi kịch của kiếp nhân sinh…
Hội chứng con nhà giàu đề cập đến những đứa trẻ được nuông chiều và ỷ lại quá mức, thay vì nói tới tầng lớp xã hội. Đây cũng là nguyên nhân khiến nhiều trẻ kiêu ngạo, luôn dựa dẫm vào cha mẹ.
Chúng ta đừng lầm tưởng rằng: một khi lòng tham muốn được thỏa mãn, là hết tham muốn. Hể còn củi thì lửa còn cháy. Tham muốn được tọai nguyện thì tham muốn lại càng to lên…
Việc tìm được sự can đảm để vượt qua tổn thương và bất an của bản thân thường là thách thức lớn nhất mà bạn sẽ phải đối mặt trên con đường chinh phục những mục tiêu của mình.
Văn hóa là giá trị của mỗi người, thước đo trình độ phát triển của xã hội, cốt lõi của văn minh, nguồn giao cảm giữa các dân tộc. Ở đâu thiếu văn hoá thì cái lạc hậu, cái xấu, cái giả, cái sai, cái ác sẽ lấn át.
Con người khát sống? Con người là kẻ hành hương đi tìm hạnh phúc? Song bi kịch thay, con đường hạnh phúc đó lại chông chênh leo qua miệng vực đau khổ …