Nếu gia đình đạt chuẩn gia đình văn hóa thì đương nhiên xã hội cũng phải đạt chuẩn xã hội văn hóa. Nếu con số 90% hay 85% là xác thực thì văn hóa, đạo đức xã hội đâu có gì đáng lo ngại?!
Nếu gia đình đạt chuẩn gia đình văn hóa thì đương nhiên xã hội cũng phải đạt chuẩn xã hội văn hóa. Nếu con số 90% hay 85% là xác thực thì văn hóa, đạo đức xã hội đâu có gì đáng lo ngại?!
Xe máy sẽ ở đâu trong bức tranh giao thông Việt Nam 2030 và những năm tiếp theo? Chủ trương cấm hẳn xe máy có khả thi không và nên ứng xử với giao thông xe máy như thế nào cho phù hợp với các điều kiện đặc thù của ta?
Trong bối cảnh hiện nay, Việt Nam không nên và không thể là một ốc đảo về văn hóa. Nhưng đẩy nhanh quá trình hội nhập không có nghĩa là hội nhập lấy được.
Ngày xưa người ta gọi một người giàu có là phú ông (ông giàu). Còn trọc phú – hiểu nôm na là giàu có nhưng dốt nát và bẩn thỉu.
Quan niệm “Khách hàng là thượng đế” dành cho giới sản xuất, kinh doanh ở phương Tây khi vào Việt Nam đã bị hiểu có phần sai lệch.
Tôi không dám “vơ đũa cả nắm”, nhưng phần đông người Việt ta trước nay vẫn hay mang cái tính sĩ diện trong người. Người Việt “sĩ” từ chuyện ăn, chuyện mặc đến chuyện lớn hơn là sắm cái xe.
Tâm lý “không muốn thoát nghèo” được cho là mang đến nhiều thách thức và trở ngại ảnh hưởng đến hiệu quả và sự bền vững của các chương trình giảm nghèo của Việt Nam.
Chẳng riêng quê tôi, liên tục trên báo, khắp nơi thường có các bản tin về chủ hụi bỏ trốn, gia đình tan nát, láng giềng bất hòa, người tự tử vì hụi. Tôi tự hỏi tại sao bà con mình vẫn không biết sợ mà tránh xa nó ra?
TP HCM cần trở thành thành phố đáng sống và sống tốt trước, rồi mới xây nhà hát hoành tráng. Điều này không có nghĩa người dân không cần những giá trị tinh thần, nhưng nó là một tương lai trung và xa.