Qua cách uống bia, rượu là biết tính cách, nhân cách và bộc lộ văn hóa uống của mỗi người. Văn minh nhất trong văn hóa uống đó là không bị lệ thuộc.
Qua cách uống bia, rượu là biết tính cách, nhân cách và bộc lộ văn hóa uống của mỗi người. Văn minh nhất trong văn hóa uống đó là không bị lệ thuộc.
Hạnh phúc của chúng ta hôm nay đã phải trả bằng bao máu xương của các thế hệ đi trước, và đó chính là món nợ chúng ta phải trả để xây dựng cho được một nước Việt Nam giàu mạnh.
Thời nay, trong tâm bão cuộc cách mạng công nghệ, tạo ra tình thế đặc biệt để khơi dậy lòng quyết tâm, khơi dậy trách nhiệm phụng sự Tổ quốc lại càng trở nên cần thiết.
“Bản thân các thành phố ở ta giống như một cái làng to, cư dân ở đó chưa hẳn là công dân, mà mới là người làng ra phố, sinh hoạt, thói quen vẫn như người nông dân”.
Phần đông mọi người cố gắng học thuộc lấy một “bồ chữ” để theo đuổi mục đích riêng của mình, làm giàu cho gia đình mình, rạng danh dòng họ mình chứ ít ai quan tâm đến cái chung hay phụng sự đất nước.
Nói về sự đắt đỏ của các căn nhà ống ở TPHCM, nhiều người tỏ vẻ hả hê khi Việt kiều kêu trời với giá của các căn nhà này. Các đô thị lớn ở Mỹ không có những cái nhà ống tự mọc lên trong đường hẻm…
Với một cặp vợ chồng công nhân nuôi hai con, chỉ riêng tiền đóng nhà trọ đã như có ai đó lấy mất 20% lương. Mua được nhà bằng 20 năm tiền lương cơ bản là ước mơ xa vời.
Tôi sống ở Hà Nội khoảng bảy năm, tự cảm nhận văn hóa giao thông đang trở thành một trong những vấn đề cấp bách và nhức nhối đối với cư dân thành phố.
Sau những bản quy hoạch được tô vẽ bằng mảng màu sắc xanh đỏ nhỏ li ti, thẩm định và cấp giấy phép, thì dường như những người làm quy hoạch phó mặc việc xây dựng cho kim tiền.
Khi đoàn tàu rời Hà Nội chừng 30 km, băng qua các làng mạc, tôi sững người. Không còn nhiều cánh đồng lúa vàng rực, rập rờn cánh cò. Thay vào đó là những thửa ruộng bỏ hoang, cỏ dại um tùm, rác thải chất đống…