Hàng ngày chúng ta đều phải làm việc, giao tiếp, hợp tác với rất nhiều người có tính cách khác nhau, vậy mà đôi khi ta không có một chút khái niệm nào về “nhìn người”.
Hàng ngày chúng ta đều phải làm việc, giao tiếp, hợp tác với rất nhiều người có tính cách khác nhau, vậy mà đôi khi ta không có một chút khái niệm nào về “nhìn người”.
Con người cúng bái cầu an cho mình nhưng lại đem bất an cho kẻ khác thì liệu có tránh được luật nhân – quả?
Tại thành phố ta đang sống, bạn chỉ cần đóng 30.000 đ một tháng và thế là xong béng trách nhiệm với rác…
Người mua giúp cho chim được giải thoát đồng thời cũng giúp cho “đội quân” đánh bắt tiếp tục tàn sát chim muông. Đó chính là sự lầm lẫn và lợi dụng thuyết từ bi để tạo nghiệp.
Nhìn vào sự “ăn theo” đội tuyển U23 Việt Nam của một số người, một số cơ quan truyền thông mới thấm thía nhận định của cụ Đào Duy Anh về thói xốc nổi của người Việt.
Nếu ngẫm kỹ sẽ không khó nhận ra nhiều nhược điểm của lối tư duy “tốt khoe xấu che”.
Đá bóng không phải là nơi biểu diễn và chơi chiêu như trong giới showbiz. Một cầu thủ giỏi muốn được lòng người hâm mộ cần đá bóng thật hay.
Thanh niên Việt nếu so sánh với các nước có phần kém tự tin và ít trưởng thành hơn. Đối với lớp trẻ đô thị con nhà khá giả, tình hình còn tệ hơn…
Chẳng có sự giáo dục nào tác động nhiều đến con trẻ bằng hành động của người lớn. Khi chỉ trích và trừng phạt con trẻ chúng ta cũng đừng quên tự vấn bản thân mình.
Khi ông Hải “về vườn”, không ít người hỉ hả, mừng thầm. Với họ, ông Đoàn Ngọc Hải là “kẻ lạc loài”, “tên chọc gậy bánh xe”, thậm chí, là “thằng khùng”.