Lười đọc và trả lời email, luôn biện hộ cho những sai sót, ăn mặc tuềnh toàng… là những thói quen đang dần hủy hoại sự nghiệp của bạn.
Lười đọc và trả lời email, luôn biện hộ cho những sai sót, ăn mặc tuềnh toàng… là những thói quen đang dần hủy hoại sự nghiệp của bạn.
Trận hôi của mà tôi chứng kiến ở Hà Nội 30 năm trước làm cho tôi bắt đầu nghi ngờ đức thật thà, chất phác và sự tử tế của người Việt mà chúng tôi thường được dạy.
Ra nước ngoài, người Việt không ông ổng gọi nhau ở sân bay, không hút thuốc bừa bãi, không nhổ toẹt ra đường, biết bỏ rác vào thùng…
Đáng sợ là bây giờ người ta không những chửi bậy nhiều hơn, mà còn chẳng thấy ngượng tai khi nghe người khác chửi bậy, nên người nhiều tuổi chẳng ai buồn nhắc lớp trẻ nữa.
Xã hội Việt Nam thời trung đại không có quý tộc mà chỉ có quan chức; không có trí thức mà chỉ có những người học hành để đi thi làm quan; không có doanh nhân mà chỉ có có người buôn vặt.
Nói không với trò cưỡi voi, đừng cho tiền trẻ ăn xin, xin phép trước khi chụp ảnh… là những nguyên tắc nên nằm trong sổ tay hành trang du lịch của chúng ta.
Thái độ làm việc luôn là điều nhiều người than phiền mỗi khi nhắc tới lao động Việt. Không chỉ ở trong nước mà ở hàng chục quốc gia nơi tôi đã từng đến.
Thiếu tính kỷ luật, đi muộn về sớm, không đúng giờ hẹn, nói to chỗ đông người… là những biểu hiện của thói tùy tiện mà người ta có thể dễ dàng nhận thấy ở người Việt.
Cái sự “tồ”, “ngay ngô” hay “lớ ngớ” của bọn trẻ chính là thiếu kỹ năng sống. Càng những gia đình có điều kiện về kinh tế thì con cái càng được chiều chuộng nhiều và thiếu kỹ năng sống hơn.
“Tôi sợ cái ngày mà công nghệ sẽ lấn át sự giao tiếp giữa con người với con người. Thế giới lúc đó sẽ có một thế hệ toàn những kẻ đần độn”.