Là ông vua nghiêm khắc bậc nhất của triều Nguyễn, Minh Mạng thường trị tội rất nặng những kẻ tham nhũng, kể cả hoàng thân quốc thích.
Là ông vua nghiêm khắc bậc nhất của triều Nguyễn, Minh Mạng thường trị tội rất nặng những kẻ tham nhũng, kể cả hoàng thân quốc thích.
Quà biếu là gánh nặng đối với những người cấp dưới, những người tạo dựng mối làm ăn, những người muốn thăng quan tiến chức, những người muốn thoát khỏi trách nhiệm của mình, những người cậy nhờ người có quyền chức việc này, việc nọ…
Chúng ta có việc xét nhân thân, trong khi các nền tư pháp tiên tiến thì mọi người giàu, nghèo, sang, hèn đều bình đẳng trước pháp luật. Quan chức tham nhũng không kể công trước tòa để được giảm án.
Sai lầm không được sửa chữa sẽ dẫn tới biến chất, làm cho Đảng không còn phục vụ nhân dân mà biến thành “quan nhân dân”, thậm chí đối lập với nhân dân.
Ông cha ta đã nhìn ra từ thế kỷ 13, khi không còn người tài đức tham gia an dân, trị nước thì đất nước trở nên “trống rỗng, như không có người vậy”.
Thể chế đất đai quá rối rắm, phức tạp, cộng với việc thiếu các quy chế giám sát công khai, minh bạch và trách nhiệm giải trình, đã tạo mảnh đất cho tham nhũng phát triển.
Sau khi phạm trọng tội, gây hại cho đất nước, làm nhức nhối dư luận, các vị lại còn đòi được ân hưởng lần nữa để được giảm án mà không chút hổ thẹn với lương tâm, với Nhà nước và với Nhân dân sao?
Một số vị lãnh đạo sở, huyện ở Bắc Ninh đã thể hiện “tinh thần thể thao” đáng khâm phục: trong một tuần ba lần các vị bỏ nhiệm sở đi chơi golf và giao lưu với các golfer khác ở ngoài tỉnh.
Là cán bộ cấp cao, vậy mà khi nhận những túi tiền hàng chục tỷ đồng vị nào cũng cho rằng đó là quà cảm ơn, rằng việc nhận tiền tỷ của đối tác là không có mưu đồ hoặc không nhận thức được hành vi của mình.
Những kẻ tham ô, tham nhũng đang làm việc trong cơ quan nhà nước có lao động không? Không. Với họ, “làm việc” chỉ là cái bình phong che đậy những ý đồ đen tối để có điều kiện là “tham”.