Lần đầu ấy, cuối thu đầu đông 1984. Theo cách lãng mạn nhất, tôi, kẻ thầm yêu nước Nga qua văn chương từ lâu, nay đã được thực sự chạm mặt nước Nga như… người tình.
Lần đầu ấy, cuối thu đầu đông 1984. Theo cách lãng mạn nhất, tôi, kẻ thầm yêu nước Nga qua văn chương từ lâu, nay đã được thực sự chạm mặt nước Nga như… người tình.
Nghệ thuật múa Việt Nam từ khi hình thành đã mang dấu ấn của cư dân nông nghiệp gắn bó với thiên nhiên, muông thú với các vũ điệu tả cảnh sản xuất, săn bắn.
Không cần gắn với ballet, bản thân âm nhạc của Kẹp hạt dẻ cũng đã chứa đựng những giá trị vô cùng to lớn về mặt nghệ thuật.
Kịch nói vào Việt Nam những thập kỷ đầu tiên của thế kỷ 20 như là kết quả của quá trình tiếp nhận ảnh hưởng trực tiếp từ nền sân khấu Pháp.
Trong nghệ thuật tuồng, qua màu sắc trên gương mặt được hoá trang, khán giả biết ngay tâm lý, tính cách, giai cấp xã hội của nhân vật khi vừa bước ra sân khấu.
Cha ông ta đã để lại một kho tàng nghệ thuật sân khấu vô cùng quý giá với tuồng, chèo, cải lương… Những vở diễn thuộc các bộ môn này trong các thập niên 1970-1980 đã làm rung động hàng triệu trái tim người xem.
Mỗi dịp xuân về, những người không khỏi bâng khuâng với những câu thơ của Nguyễn Bính: Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay/Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy/Hội chèo làng Ðặng đi ngang ngõ/Mẹ bảo:“Thôn Ðoài hát tối nay”.
Hàng năm, học sinh ở ngôi làng miền núi Nhật Bản dành nhiều tháng chuẩn bị cho vở kịch kabuki công phu. Dân số già khiến nghệ thuật này đứng trước nguy cơ bị thất truyền.
Đến những năm cuối của thế kỷ 20 nghệ thuật chèo lắng dần đi do sự phát triển chung của xã hội với sự xuất hiện của nhiều loại hình nghệ thuật giải trí hiện đại.
Bài chòi là nghệ thuật dân gian đặc sắc, là món ăn tinh thần của nhân dân Nam Trung Bộ. Nếu người Nam Bộ say mê và tự hào với Đàn ca Tài tử bao nhiêu thì người miền Trung cũng say mê và tự hào với nghệ thuật Bài chòi bấy nhiêu.