Khi chưa hiểu đúng về luật nhân quả của đạo Phật, cứ đầu năm tôi lại tất tả rước các thầy đến nhà làm lễ dâng sao, giải hạn. Vàng mã chất đầy sân, đốt nghi ngút khói…
Khi chưa hiểu đúng về luật nhân quả của đạo Phật, cứ đầu năm tôi lại tất tả rước các thầy đến nhà làm lễ dâng sao, giải hạn. Vàng mã chất đầy sân, đốt nghi ngút khói…
Nhận biết sự giống nhau và khác nhau giữa tôn giáo với tín ngưỡng, giữa tín ngưỡng với mê tín dị đoan và mối quan hệ giữa các khái niệm này.
Việc đốt nhang vừa mang ý nghĩa tín ngưỡng vừa có ý nghĩa triết học của Phật giáo. Đốt nhang bừa bãi, phô trương hình thức… ở cửa chùa là những biểu hiện của lòng tham sân si, là hành vi xúc phạm Phật giáo.
Lợi dụng chính sách tự do tôn giáo ở Việt Nam, một số người đã đứng ra thành lập và tuyên truyền một số hình thức “đạo lạ” và cả “tà đạo” như: Long Hoa Di Lặc, Thanh Hải Vô thượng sư, Hà Mòn…
Hơn 200 năm trước, hoàng đế Gia Long xem nạn cầu đảo, trù yểm, giải hạn… là tệ mê tín dị đoan. 200 năm sau, hậu thế vẫn có lắm kẻ ngu muội!
Nếu không may mắc bệnh, những con người cuồng tín kia sẽ tìm đến bệnh viện hay quay trở lại các địa điểm tâm linh để được chữa trị?
Khác với giáo lý nhà Phật rằng: “Mỗi người hãy tự mình đốt đuốc mà đi”, vào những ngày dâng sao, các thầy chẳng quản ngại nhọc nhằn sẵn sàng cầm đuốc soi hộ “con nhang” tìm đường bằng tiếng gõ mõ cầu an.
Ngày nào các chùa chiền còn phổ biến những hoạt động như cúng dạo, xem ngày giờ, dâng sao giải hạn… thì ngày đó đạo Phật vẫn còn bị coi là một thứ tôn giáo mê tín dị đoan.
Việc tin vào những thứ mơ hồ như có sao xấu, sao tốt, ngày giờ đẹp, đồng nghĩa với việc con người ta tự gieo nỗi sợ hãi vào bản thân mình, thậm chí cả những người xung quanh.