Cả Iraq và Libya đều bị xâm lược sau khi từ bỏ chương trình vũ khí hạt nhân, và một nước Triều Tiên hạt nhân thì không thể bị tấn công. Đây là bài học không thể lãng quên.
Cả Iraq và Libya đều bị xâm lược sau khi từ bỏ chương trình vũ khí hạt nhân, và một nước Triều Tiên hạt nhân thì không thể bị tấn công. Đây là bài học không thể lãng quên.
Phương Tây, phương Đông đều giống nhau ở một điểm: Đã làm chính trị là thích đánh bóng bề nổi, càng đẹp đẽ càng tốt và giấu thật kín những bỉ ổi, bẩn thỉu càng sâu càng tốt.
Bằng các hoạt động chống phá rất tinh vi, xảo quyệt, phương Tây đã thành công trong việc làm tan rã Liên bang Nam Tư. Việt Nam có thể rút ra bài học gì?
Chính quyền Mỹ có thể lợi dụng giá trị nhân đạo để gieo rắc cái chết vào nhân dân một nước. Họ cũng có thể lợi dụng giá trị nhân đạo để lật đổ một chính quyền, gây hỗn loạn một đất nước để trục lợi…
Chủ nghĩa can thiệp của phương Tây cho tới nay đã biến nhiều nước và vùng vốn ổn định trở thành những nơi bất ổn, mà nói trắng phớ ra là đang ngùn ngụt lửa.
Nguyên nhân sâu xa của cuộc chiến tranh Vùng vịnh là dầu mỏ. Một khi Mỹ kiểm soát được các khu vực dầu mỏ lớn nhất thế giới, các nước khác sẽ phải tiếp tục ủng hộ vị thế bá chủ chính trị – quân sự của Mỹ.
Thâm độc nhất là Mỹ – Diệm dựng lên hình ảnh: “Đức Mẹ và con trai là Chúa Giêsu đã vào Nam”, rằng nếu ở lại dưới chính quyền cộng sản họ sẽ “bị bom nguyên tử huỷ diệt và sẽ mất linh hồn”.
Mặc dù không thường được coi là một loại hàng hóa nhưng trong lịch sử, chủ quyền đã từng giống như một thứ có thể mua và bán, thậm chí là phương tiện chính cho sự bành trướng lãnh thổ của Mỹ.
Từ thập niên 1950 đến nay, đã diễn ra nhiều cuộc chiến tranh ủy nhiệm do chủ nghĩa đế quốc, đứng đầu là Mỹ tiến hành. Điển hình là Chiến lược chiến tranh đặc biệt của Mỹ (1961-1965) trong chiến tranh Việt Nam.
Từ năm 1991, khi Liên Xô không còn, mức độ Mỹ can thiệp vào công việc nội bộ của các nước tăng mạnh, với các vi phạm luật quốc tế ở mức độ chưa từng thấy và theo một cách thức táo tợn chưa từng có…