Không ở đâu một xã hội có thể phát triển giàu có và văn minh dựa trên sự phổ biến của năng khiếu ngụy biện, thói đạo đức giả.
Không ở đâu một xã hội có thể phát triển giàu có và văn minh dựa trên sự phổ biến của năng khiếu ngụy biện, thói đạo đức giả.
Giờ ăn trưa tập thể, đây là một trong những niềm tự hào trong nền giáo dục của Nhật Bản. Bữa trưa của trẻ em Nhật Bản được lồng ghép rất nhiều bài học hữu ích cho cuộc sống.
Tư tưởng vọng ngoại khiến cái gì của Tây cũng tuyệt, lời Tây nói vu vơ cũng thành chân lý. Có nhiều nhà báo dựng hẳn một công thức phổ thông, chê thói hư tật xấu sẽ rút ra kết luận : “Hình ảnh này đập vào mắt người nước ngoài thì sẽ ra sao?”.
Những đứa trẻ sinh ra không tự dưng trở thành trẻ mất dạy, vô giáo dục, không có học… Trẻ được tập nhiễm hành vi xã hội nhiều nhất ở gia đình, tiếp đến là thầy cô bạn bè, môi trường sống xung quanh.
Thỉnh thoảng, chúng ta nghe đây đó có chuyện bạn A, bạn B… được gia đình cho đi du học, rồi “học không được phải về nước”.
Ông Lý Quang Diệu và phu nhân Kha Ngọc Chi sinh hạ được hai con trai và một con gái. Cả ba người con của ông đều rất tài năng và thành đạt.
Làm sao để học sinh ghét Sử?’ – đó là cái tựa lạ lùng của một bài viết bằng tiếng Anh “How to: Make sure your students hate history”, mà chỉ đọc 1, 2 đoạn là tôi hiểu ra được là vì sao học sinh của Việt Nam ghét học môn Sử.
Chúng ta vẫn luôn khen người Pháp là lịch thiệp, xã hội văn minh. Nhưng ngay trong bài đạo đức dành cho trẻ tiểu học, sách đã viết rất phũ phàng, phũ phàng đúng như cuộc sống có thể có.