Nhiều YouTubers không hề lường tới hậu quả hay nghĩ cho những đứa trẻ ngồi xem nội dung do mình sản xuất; họ chỉ canh cánh nghĩ làm sao để có tiền. Và cha mẹ cũng vô tâm không kém.
Nhiều YouTubers không hề lường tới hậu quả hay nghĩ cho những đứa trẻ ngồi xem nội dung do mình sản xuất; họ chỉ canh cánh nghĩ làm sao để có tiền. Và cha mẹ cũng vô tâm không kém.
Ngày nay, không khó để thấy trên Facebook hay Instagram một bài đại loại “tôi đã bỏ việc để đi chu du thế giới”, với những bức ảnh đầy màu sắc, các cốc kem Italy, các cô gái danh rộng tay trước cảnh đẹp hùng vĩ.
“Cuộc sống bây giờ mỗi ngày trôi qua với cảm giác chán ngán. Chán không phải vì cái gì cụ thể mà vì nó vô vị, vô nghĩa rất nhiều. Chúng em sống no đủ về kinh tế thật nhưng tinh thần lại vô cùng trống trải”.
Không bàn đến những mục đích thương mại, nút “Like” đang dần hình thành một tâm lý đáng ngại là dễ dãi và thói quen “like dạo” khác người của các thành viên Facebook.
Tuổi teen luôn phải hứng thú với thứ gì đó mạnh mẽ khi không tìm được những điều trong cuộc sống của mình như gia đình, trường học, bạn bè, các em có thể phải bám vào cái gì đó khác, như một thần tượng hào nhoáng, game…
Nhiều YouTuber nổi tiếng chỉ biết đắm chìm vào cuộc sống trên mạng, nuôi dưỡng “cỗ máy khen ngợi” rồi sa vào vũng lầy, nhấn chìm các mối quan hệ ngoài đời thực.
Làm sao để trẻ “sống hoàn toàn đầy đủ thời thơ ấu của chúng”, để chúng có thể hình thành được những tính cách, mà rồi giáo dục sẽ khó mà biến đổi khi mà hằng ngày ánh mắt chúng phải chứng kiến bao điều dối trá?
Người Việt gọi Trung Quốc là “Khựa” cũng giống như người Trung Quốc gọi lân bang là bọn “man, di, mọi, rợ”, người Khmer gọi Việt Nam là “Yuon”. Nó chỉ thể hiện tính chất thấp hèn, văn hóa ích kỉ kém cỏi trong thời đại ngày nay.