“Tôi đã cố gắng hoà giải những gốc gác phương Đông của mình mà không phá vỡ truyền thống bằng nhận thức của tôi về những bài học rút ra từ việc nghiên cứu những bậc thầy lớn của văn hoá phương Tây”.
“Tôi đã cố gắng hoà giải những gốc gác phương Đông của mình mà không phá vỡ truyền thống bằng nhận thức của tôi về những bài học rút ra từ việc nghiên cứu những bậc thầy lớn của văn hoá phương Tây”.
Dù nền mỹ thuật hiện đại Việt Nam có lịch sử rất non trẻ, giới họa sĩ Việt Nam đã trở thành tầng lớp trí thức mới trong xã hội và có trọng trách của mình.
Cuối thế kỷ 20, sự ra đời của hàng loạt các khái niệm mới được gọi chung là nghệ thuật đương đại đã tạo nên những làn sóng mới trong thế giới nghệ thuật.
Từ lâu hoa sen luôn là nguồn cảm hứng bất tuyệt của thi ca và nghệ thuật. Nó tượng trưng cho bản tính thân thiện, phong thái tao nhã, tinh thần vươn dậy trong mọi nghịch cảnh của con người Việt Nam.
Từ cuộc cải cách của Đặng Tiểu Bình, mỹ thuật Trung Quốc bước vào giai đoạn phát triển mới. Đề tài được mở rộng, nhấn mạnh đến cuộc sống hàng ngày của nhân dân hơn là sự kiện lịch sử hay chiến tranh.
Trước khi phát minh ra giấy vào vào thời Đông Hán (thế kỷ 1), hội họa Trung Hoa được thực hiện trên lụa là chủ yếu. Lụa được căng ra và quét lên bằng keo có nguồn gốc động vật để có thể thấm mực và màu…
Tác phẩm Hiện thực tập trung khắc họa đời sống thường nhật của con người một cách chân thực, một điều chưa từng có trước đó. Có thể nói, trường phái Hiện thực đã cách mạng hóa hội họa phương Tây.
Thế giới quan tâm đến hội họa Việt chính bởi Việt Nam có chất liệu sơn mài, trái ngọt từ sự sự tìm tòi và phát triển kỹ thuật của nghề sơn thủ công truyền thống.
Irezumi được coi là một nét văn hóa độc đáo có một không hai trên toàn thế giới, nhưng lại là một vấn đề gây tranh cãi trong xã hội Nhật Bản.