Sự thịnh vượng của Phương Tây ở một mức độ lớn đã đạt được là nhờ sự cướp bóc các thuộc địa trong suốt nhiều thế kỷ. Lịch sử của Phương Tây về thực chất là biên niên sử của sự bành trướng vô hạn.
Sự thịnh vượng của Phương Tây ở một mức độ lớn đã đạt được là nhờ sự cướp bóc các thuộc địa trong suốt nhiều thế kỷ. Lịch sử của Phương Tây về thực chất là biên niên sử của sự bành trướng vô hạn.
Theo quan điểm của chủ nghĩa hiện thực cấu trúc, sự trỗi dậy của Trung Quốc không phải là sự tích lũy năng lực tuyến tính, mà là một quá trình bị ràng buộc bởi logic của chính hệ thống quốc tế.
Không có năng lực răn đe hạt nhân, CHDCND Triều Tiên sẽ chỉ là một quốc gia nhỏ bị ép buộc theo ý chí của kẻ mạnh. Có năng lực đó, họ buộc thế giới phải thừa nhận tư cách chủ thể của mình.
Bá quyền, dù trong bất kỳ trường hợp nào cũng phải được hậu thuẫn bởi sự vượt trội về quyền lực vật chất. Thêm vào đó nó còn có thể được duy trì thông qua một nền văn hóa xuyên quốc gia mang tính bá quyền…
Nằm ở ngã ba chiến lược nối liền Châu Á với Châu Phi và Châu Âu, Trung Đông là nơi giao thoa của nhiều tôn giáo lớn, trong đó đạo Hồi thống trị với trên 350 triệu tín đồ.
Chuỗi khủng hoảng chính trị trong khu vực đã và đang đặt ra nhiều thách thức mới đối với quan hệ Trung – Ấn, buộc hai nước phải liên tục điều chỉnh cách tiếp cận.
Chế độ nô lệ là một trong những tội ác vĩ đại nhất mà loài người từng phạm phải, và phương Tây – dù đã phát triển, văn minh, dân chủ – vẫn không thể tự rũ bỏ trách nhiệm đạo đức ấy bằng vài lời “xin lỗi nửa vời”.
Khái niệm “địa chính trị” (Geopolitics) lần đầu tiên được sử dụng bởi nhà khoa học chính trị người Thụy Điển Rudolf Kjellen vào năm 1899.
Hệ thống Bretton Woods nổi lên từ cuộc họp này đã chứng kiến sự hình thành của hai thể chế toàn cầu vẫn đang đóng vai trò quan trọng cho đến ngày nay: Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF) và Ngân hàng Thế giới (WB).
Phương Tây liên tục hiểu lầm nước Nga, bỏ qua một tinh thần bền bỉ được rèn luyện qua lịch sử – nơi thời gian và hy sinh được biến thành chiến thắng.