Đã hơn 200 năm trôi qua kể từ ngày Mikhail Lermontov cất tiếng khóc chào đời, sự nghiệp văn học đồ sộ mà thi nhân đoản thọ để lại đã tạo dựng được một niềm vinh quang vĩnh cửu…
Đã hơn 200 năm trôi qua kể từ ngày Mikhail Lermontov cất tiếng khóc chào đời, sự nghiệp văn học đồ sộ mà thi nhân đoản thọ để lại đã tạo dựng được một niềm vinh quang vĩnh cửu…
Nhiều người biết đến câu nói “Không ai bị lãng quên, không điều gì bị lãng quên”. Nhưng không phải ai cũng biết tác giả của câu nói nổi tiếng này là nữ thi sĩ người Nga Olga Berggoltz.
Vào nửa sau của thế kỷ 19, âm nhạc Nga đã phát triển lên đến những đỉnh cao của văn hóa âm nhạc thế giới với những sáng tác của Piotr Ilich Tchaikovsky và của các nhạc sĩ trong “Nhóm khỏe”.
Dù không nổi tiếng như Tchaikovsky, các thành viên Nhóm Năm vẫn có những tác phẩm rất nổi bật, ảnh hưởng lớn lên âm nhạc Nga và để lại một tinh thần yêu nước, khát vọng khẳng định rất đáng ngưỡng mộ.
Giao hưởng “Leningrad” của Shostakovich thổi bùng từ trong trái tim chúng ta lòng dũng cảm và tự hào, niềm tin vào sự toàn thắng của cái thiện mỹ.
Aleksandra Pakhmutova là nhạc sĩ tài danh của Liên bang Xô viết trước đây và Liên bang Nga sau này. Bà là tác giả nhiều ca khúc nổi tiếng như “Hy vọng”, “Dịu dàng”, “Thời thanh niên sôi nổi”, “Tạm biệt Moskva”…
Mikhail Sholokhov bắt tay vào viết bộ tiểu thuyết “Sông Đông êm đềm” khi mới 21 tuổi. Chỉ sau gần nửa năm, tập đầu tiên của bộ sách đã hoàn thành.
Những tác phẩm văn học Nga này có sức ảnh hưởng lớn lao đối với sự phát triển của văn học Nga – Xô Viết và châu Âu nói riêng, và nền văn học của thế giới nói chung.
Sergei Yesenin, con họa mi lớn nhất của nền thi ca Nga thế kỷ 20, tự sát năm 30 tuổi, để lại cho hậu thế một nỗi day dứt khôn nguôi bởi những vần thơ tuyệt đẹp, và đầy ám ảnh.
“Cái quý nhất của con người ta là sự sống. Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí…”.