Truyền thống hiện thực chói sáng của văn học Nga cổ điển – tiêu biểu là F. Dostoievsky hóa ra vẫn được tiếp tục một cách xứng đáng, và xuất sắc trong nghệ thuật Nga hiện đại.
Truyền thống hiện thực chói sáng của văn học Nga cổ điển – tiêu biểu là F. Dostoievsky hóa ra vẫn được tiếp tục một cách xứng đáng, và xuất sắc trong nghệ thuật Nga hiện đại.
Tuyệt tác thơ tình “Tôi yêu em” của đại thi hào Puskin được cho là lấy cảm hứng từ Anna Olenia, người con gái Pushkin say mê và muốn lấy làm vợ.
“Thép đã tôi thế đấy” – tác phẩm gối đầu giường của nhiều thế hệ thanh niên trên thế giới – là tấm gương phản chiếu cuộc đời nhà văn Nikolai Ostrovsky.
Một cuộc đời ngắn ngủi, liên tục đi du lịch, không một lần kết hôn, thực chất chẳng làm việc ở bất cứ đâu, toàn ngồi viết văn theo ý thích… Nikolai Gogol vẫn là một tên tuổi sáng chói trong làng văn học thế giới.
Về mặt nghệ thuật truyện ngắn của Chekhov có chiều sâu tâm lý rất lớn, lột tả tinh tế nội tâm các nhân vật đặc trưng của tầng lớp Nga vào thế kỷ 19 nhất là thành phần thị dân, trí thức trung lưu.
Đương thời, tác phẩm của Turgenev vừa được khen ngợi vừa bị phê phán kịch liệt, nhưng ông vẫn suốt đời tìm kiếm trong đó con đường dẫn nước Nga tới hạnh phúc và thịnh vượng.
Thi sĩ Pushkin – Mặt trời thi ca Nga đã tắt ở tuổi 38. Nhưng tác phẩm đậm chất thơ của Pushkin trường tồn cùng di sản văn hóa Nga và góp phần giàu đẹp cho văn hóa thế giới.
Aleksandr Blok (1880 – 1921) là một trong những hiện tượng xuất sắc nhất của nền thơ ca Nga sau Puskin. Mảng thơ của ông chiếm một vị trí nổi bật nhất trong thơ ca nước Nga cuối thế kỷ 19 đầu thế kỷ 20.
Bài hát nói về tương lai xa xôi tuyệt vời, nhưng hóa ra lại vẽ lại một quá khứ êm đềm và nhân ái về Liên bang Xô-viết. Người ta trưởng thành khi nghe bài hát về tương lai này và biết rằng đó là hát về quá khứ.
Đa tài và cũng nhiều tật, Evgeny Evtushenko (1932-2017) là người cuối cùng trong số các nghệ sĩ Xô-viết thực hiện được khát vọng to lớn trong một thời đại đầy bất trắc và mâu thuẫn.