Mười mấy năm trước, bên cạnh con đường dẫn vào sân Vinh có một bức tường lớn vẽ chân dung Văn Quyến tươi tắn trong sắc áo vàng – niềm tự hào xứ Nghệ và cả nước.
Mười mấy năm trước, bên cạnh con đường dẫn vào sân Vinh có một bức tường lớn vẽ chân dung Văn Quyến tươi tắn trong sắc áo vàng – niềm tự hào xứ Nghệ và cả nước.
Đá bóng không phải là nơi biểu diễn và chơi chiêu như trong giới showbiz. Một cầu thủ giỏi muốn được lòng người hâm mộ cần đá bóng thật hay.
Rồi các em sẽ thấy mình bị bao vây bởi truyền thông, mạng xã hội. Rồi những lời đề nghị sẽ đến, từ lịch sự cho đến khiếm nhã, từ thương mại cho đến tình ái…
Bi kịch của Quốc Vượng, Văn Quyến, Quốc Anh… là cái chết trước bình minh khi “không giữ được mình” bên cạnh những tệ nạn nhức nhối trong nền bóng đá nước nhà.
Sau thành quả mà đội U23 Việt Nam mang lại, chúng ta tự hỏi liệu người Việt có khả năng đua tranh với thế giới cả trong bóng đá lẫn kinh tế và lĩnh vực khác?
Lịch sử bóng đá Việt Nam sẽ ghi danh những “chiến binh mùa đông” đã lăn xả, nỗ lực đến giây phút cuối cùng để đem vinh quang về cho nước nhà.
Khi trái bóng cất tiếng, thì không còn ranh giới của màu da, đức tin hay tôn giáo, chỉ còn lại một thứ cao hơn tất cả – Tổ quốc.
Người ta xem lại những hình ảnh các chú bé thơ dại đứng bên cạnh bầu Đức ngày nào và tự hỏi rằng họ đã phải cùng nhau đi bao xa đến hôm nay?
Bạn phải đánh cược niềm tin vào sự thay đổi tốt đẹp. Bởi đâu có lựa chọn khác. Nếu không tin vào lớp trẻ, bạn sẽ tin vào ai? Nếu không tin vào tương lai, bạn sẽ tin vào cái gì?