Trong những thập niên gần đây, sự phát triển nhanh của ngành vận tải ô tô và hàng không đã tăng mạnh tỉ phần các chất thải nhập vào khí quyển từ các nguồn di động.
Trong những thập niên gần đây, sự phát triển nhanh của ngành vận tải ô tô và hàng không đã tăng mạnh tỉ phần các chất thải nhập vào khí quyển từ các nguồn di động.
“Khi nhìn thấy cá trên sông Pinheiros, tôi thấy sự sống. Vì vậy, chúng tôi không còn bảo vệ một thứ gì đó vô hình nằm trong trí tưởng tượng. Chúng tôi đang bảo vệ những gì còn sống”.
Nhân Ngày Nước Thế giới hôm 22/3, Reuters đăng loạt ảnh chụp từ trên không cho thấy tình trạng ô nhiễm nguồn nước ở phạm vi toàn cầu.
Việt Nam xếp thứ 15 thế giới về ô nhiễm bụi mịn. Các thành phố Hà Nội, Huế, Đà Nẵng và TP HCM đều ô nhiễm bụi mịn vượt quy chuẩn Việt Nam và WHO.
Hơn 50 triệu phương tiện đang hoạt động đồng nghĩa với việc hơn 50 triệu phương tiện bình xăng cùng với 50 triệu phương tiện ống xả đang là “gánh nặng” cho bầu không khí.
Màu đen hắc ám của carbon đen để lại trên cát trắng ở Quảng Bình là lời cảnh báo đối với con người về hậu quả của biến đổi khí hậu.
Kinh nghiệm phát triển của các nước đã cho thấy rằng, một số nước đã chấp nhận ô nhiễm vì lợi ích kinh tế, nhưng một số nước khác thành công trong tăng trưởng và vẫn bảo vệ được môi trường.
Edward Humes đã đưa ra kết luận vô cùng xác đáng: Rác không chỉ là thứ chúng ta thải ra, nó còn thể hiện chúng ta là ai, và xã hội đang hướng tới đích nào.
“Tôi đã không thấy màu trời xanh tại Delhi trong suốt 10 năm qua. Đó là điểm sáng hiếm hoi trong cơn khủng hoảng này. Ít nhất chúng tôi cũng có thể ra ngoài và hít thở một cách an toàn”.
Gần nửa đêm, tôi giật mình thức giấc vì tiếng nhạc đấm vào tai. Cả xóm mở điện thoại hỏi nhau xem ai là người mở nhạc giữa đêm… Một vấn đề tôi thấy ở Việt Nam, đó là cái tai của nhau ít khi được tôn trọng.