Khái niệm “địa chính trị” (Geopolitics) lần đầu tiên được sử dụng bởi nhà khoa học chính trị người Thụy Điển Rudolf Kjellen vào năm 1899.
Khái niệm “địa chính trị” (Geopolitics) lần đầu tiên được sử dụng bởi nhà khoa học chính trị người Thụy Điển Rudolf Kjellen vào năm 1899.
“Sự kiện ngoại giao quan trọng nhất năm” khép lại ở Bắc Kinh với việc Trung Quốc nhấn mạnh vai trò của mình trong sự phát triển thế giới cũng như tầm nhìn khác biệt với Mỹ.
Bá quyền, dù trong bất kỳ trường hợp nào cũng phải được hậu thuẫn bởi sự vượt trội về quyền lực vật chất. Thêm vào đó nó còn có thể được duy trì thông qua một nền văn hóa xuyên quốc gia mang tính bá quyền…
Cuộc tấn công của Hamas vào các thị trấn và làng mạc của Israel được cho là mang lại lợi ích cho các đối thủ địa chính trị chủ yếu của Mỹ như Trung Quốc, Nga và Iran.
Lịch sử cho thấy, mối quan hệ của Mỹ với Trung Quốc thường phản ánh các biến động của sự đoàn kết trong nước Mỹ.
Không nên nhầm lẫn thế giới tư bản đương đại với vương quốc của sự tự do cạnh tranh, của sự minh bạch và của sự hiệu quả hoạt động được dẫn dắt bởi tài năng và chính sách trọng dụng nhân tài.
Bối cảnh địa chính trị ngày nay không chỉ được xác định bởi những căng thẳng giữa Mỹ và hai cường quốc đối thủ chính là Trung Quốc và Nga, mà còn bởi những quyết định của các cường quốc bậc trung như Việt Nam và Argentina…
Việc triển khai “ngoại giao chiến lang”, một phong cách ngoại giao cưỡng bức mới của Trung Quốc, đã làm dấy lên lo ngại toàn cầu về sự hung hăng của Bắc Kinh trong những năm gần đây.
Quá trình chuyển đổi sang năng lượng tái tạo đã trở thành cuộc đua quy mô lớn trên phạm vi toàn cầu. Tác động của nó có thể làm chuyển dịch trật tự thế giới vốn đã hình thành từ sau Chiến tranh thế giới thứ hai.
Sự trỗi dậy của nhiều quốc gia khác khiến ảnh hưởng kinh tế của Mỹ không còn như trước. Điều này khiến các chuyên gia kinh tế đặt ra câu hỏi rằng phải chăng kỷ nguyên “đồng tiền toàn cầu” của đồng USD sắp kết thúc?