Đằng sau niềm vui ngắn ngủi là những hệ lụy không nhỏ đến môi trường và xã hội. Liệu đây là món hời hay một gánh nặng tiềm ẩn mà chúng ta cần suy ngẫm?
Đằng sau niềm vui ngắn ngủi là những hệ lụy không nhỏ đến môi trường và xã hội. Liệu đây là món hời hay một gánh nặng tiềm ẩn mà chúng ta cần suy ngẫm?
Cánh đồng lúa vẫn vàng ươm, khu vườn vẫn mướt tre xanh nhưng sao lạnh lẽo, tẻ nhạt, cô độc thế. Mỗi cánh đồng, mỗi khu vườn ngày càng vắng bóng cánh cò. Một nét đẹp văn hóa đang dần bị hủy diệt…
Tận mắt chứng kiến cảnh săn bắt thú rừng, tôi bất lực và cả giận nữa. Nhưng tôi giận những người kinh doanh động, những người sử dụng các sản phẩm từ động vật hoang dã hơn là giận những người đi săn.
Bảo vệ quyền lợi động vật là trách nhiệm của con người bao gồm sự quan tâm tới tất cả các mặt liên quan đến sức khoẻ động vật, như chuồng nuôi, quản lí, dinh dưỡng, phòng và trị bệnh, chăm sóc có trách nhiệm…
Câu chuyện đánh bắt theo cách thức hết sức tàn nhẫn không phải là điều duy nhất gây tranh cãi cho món vi cá mập. Thứ khiến người ta lo ngại nhất chính là lòng tham vô đáy của con người.
Bạn có bao giờ ngắm nhìn thế giới bên ngoài qua ô cửa sổ và giật mình tự hỏi, đằng sau những nhà toà nhà chọc trời, điều gì đang xảy ra? Đó là “Mẹ Trái đất” đứng chênh vênh trên bờ vực sự sống.
Những người ăn họa mi nướng phải trùm khăn trắng kín đầu để lẩn tránh khỏi ánh mắt của Chúa khi ăn thịt sinh linh bé nhỏ, xinh đẹp và vô tội.
Tôi biết người da trắng không hiểu cách sống của chúng tôi. Đối với họ, mảnh đất này cũng như mảnh đất khác, bởi lẽ họ là kẻ xa lạ, và trong đêm tối, họ lấy đi từ lòng đất những gì họ cần…
Tôi cứ thấy hổ thẹn và trống rỗng khi tôi nhìn vào đôi mắt của một con bò cái đang trên đường bị đưa đến lò mổ, trong khi những người khác nói: “Thì đó là lý do vì sao chúng được sinh ra mà”?
Những con vật sống trong sở thú một thời gian dài có thể mắc hội chứng zoochosis. Không chỉ thế, chúng còn đối diện với nhiều nguy cơ như bị bỏ đói, ngược đãi đến chết.