Nhiều người cho rằng việc ngưng giết chóc hoặc hạn chế nỗi đau cho loài vật khi bị giết là “đạo đức giả”, thế nhưng cách đối xử đối với động vật phản ánh sâu sắc sự phát triển của văn hóa, giáo dục trong một quốc gia.
Nhiều người cho rằng việc ngưng giết chóc hoặc hạn chế nỗi đau cho loài vật khi bị giết là “đạo đức giả”, thế nhưng cách đối xử đối với động vật phản ánh sâu sắc sự phát triển của văn hóa, giáo dục trong một quốc gia.
“Thắt chặt đầu của một loài động vật có vú đã tiến hóa và dìm chúng dưới nước trong thời gian dài, khiến chúng dần cạn kiệt oxy, là một phương pháp tàn nhẫn nhất trên đời”.
Toàn bộ hệ sinh thái ở Việt Nam đang phải đối mặt với các sức ép khủng khiếp đe dọa đến sự tồn tại của nhiều loài động vật, thực vật.
Mahatma Gandhi đã nói “Sự vĩ đại của một quốc gia và sự tiến bộ về đạo đức của nó có thể được đánh giá thông qua cách thức họ đối xử với động vật”.
Một nền văn minh mà ở đó chúng ta giết hại và bóc lột những dạng đời sống khác để sống thì không phải là một nền văn minh của những con người có tâm thức khỏe mạnh.
Các vườn thú đã thất bại trong việc đảm bảo phúc lợi và bảo tồn động vật hoang dã. Chúng chỉ còn là một ngành kinh doanh mang lại lợi nhuận. Nhưng chính những loài động vật bị nuôi nhốt lại phải trả cái giá cao nhất…
Nếu một loài được tuyên bố là tuyệt chủng, điều này đồng nghĩa với việc con người đã chối bỏ việc bảo vệ nó trong tương lai.
Tình trạng bảo tồn được xác định thông qua một quá trình kiểm nghiệm khoa học nghiêm ngặt, liên quan đến số lượng của các quần thể trong tự nhiên và các mối đe dọa đối với các quần thể đó.
Thông tin về sự phục hồi mạnh mẽ của loài hổ tại Ấn Độ thật sự rất đáng khuyến khích và nên là bài học cho các nước Châu Á trong việc bảo tồn loài hổ.
Ăn thịt không có gì sai. Nhưng, nếu vì thỏa mãn nhu cầu ăn thịt đó mà cho phép mình hành hạ dã man các con vật thì điều đó cần phải bị xem lại, phải bị lên án.