Bất cứ trong một đoàn thể nào cũng không tránh khỏi chuyện thị phi; nếu trong môi trường thị phi mà vẫn giữ được bình tĩnh, hài hòa, đây mới thật sự là người trưởng thành.
Bất cứ trong một đoàn thể nào cũng không tránh khỏi chuyện thị phi; nếu trong môi trường thị phi mà vẫn giữ được bình tĩnh, hài hòa, đây mới thật sự là người trưởng thành.
Sự lạm dụng niềm tin thần linh ở người dân, ở một bộ phận cán bộ, đã trở thành hiện tượng không thể chấp nhận cả về khía cạnh tâm linh, cả về khía cạnh xã hội.
Tôi là một người thích uống rượu nặng, nhưng không phải là một người thích nhậu: Văn hóa nhậu của chúng ta phản bội chính thứ văn hóa tinh tế đằng sau những chai rượu.
Đâu phải giá trị của thằng đàn ông được chứng minh thông qua số lít rượu anh ta uống. Chua xót hơn, giá trị của con người bị mất đi khi ngồi vào những cuộc nhậu như thế.
Tâm bình an tỷ lệ thuận với lòng tử tế, nhiều tâm bình an là xã hội bình an, không có thánh thần nào “bảo lãnh” bình an cho bạn được!
Không muốn uống thêm nữa thì sẽ bị phán là “ô thằng này đ** nhiệt tình” “không uống ly này là coi thường nhau nhé” “nể nhau thì uống hết chén này đi” blah blah…
Có trăm ngàn lý do để “ép rượu” trong mỗi cuộc vui và không ít người hỉ hả khi ép được người khác uống rượu. Nhưng đằng sau đó là nỗi kinh hoàng và những hệ lụy khôn lường…
Những thói tật này đang mỗi ngày làm xấu hình ảnh người Việt, đặc biệt khi ra nước ngoài. Nhiều người còn gọi đích danh là “Làm nhục quốc thể”.
Cái giá phải trả cho sự phát triển không tuân thủ trật tự của pháp luật là rất đắt, mà hậu qủa thường đổ lên người dân vô tội, hủy hoại tiềm lực đất nước…
Đích đến của thiết kế đô thị không phải kiến tạo ra những khối vật chất vô hồn mà là kiến tạo xã hội, kiến tạo ra các cộng đồng dân cư có sự sẻ chia…