Trung Quốc sẽ được gì và mất gì khi thiết lập một Vùng nhận dạng phòng không (ADIZ) ở Biển Đông? Những dự báo của giới quan sát về khả năng thành công của một ADIZ trong khu vực này.
Trung Quốc sẽ được gì và mất gì khi thiết lập một Vùng nhận dạng phòng không (ADIZ) ở Biển Đông? Những dự báo của giới quan sát về khả năng thành công của một ADIZ trong khu vực này.
Với tư cách là đại diện Nhà nước Việt Nam về đối ngoại trong thời kỳ Việt Nam là thuộc địa của Pháp, Cộng hòa Pháp đã tiếp tục thực thi chủ quyền của Việt Nam đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa.
A2/AD còn được người Nga gọi là “chiến lược pháo đài” và “chống tiếp cận biển” theo thuật ngữ an ninh biển. Trong thập kỷ qua, Trung Quốc đã phát triển khái niệm này tại Biển Đông.
Việc Mỹ gần đây can dự vào cuộc chiến công hàm là một tín hiệu rõ ràng cho thấy tranh chấp về tính hợp pháp các tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc sẽ không sớm kết thúc.
Trung Quốc đã không ngừng thúc đẩy các hoạt động tìm kiếm, thăm dò và tiến tới khai thác băng cháy trên Biển Đông – nguồn năng lượng có thể đáp ứng gần 150 năm nhu cầu năng lượng của nước này
Mặc dù đã có hành lang pháp lý, việc áp dụng biện pháp vũ trang trong thực thi pháp luật trên biển vấp phải không ít trở ngại.
Trung Quốc đang từng bước tiến đến mục tiêu buộc cộng quốc tế chấp thuận các tuyên bố chủ quyền với Biển Đông. Cứ mỗi thập kỷ trôi qua, Bắc Kinh lại đạt được một bước tiến mới trong nghị trình của mình.
Hành động nguy hiểm và dễ được thực hiện nhất của Trung Quốc sẽ là liên kết các tranh chấp chủ quyền ở Biển Đông với viện trợ y tế và kinh tế cho các nước đang phải đối phó với dịch COVID-19.
Việc Trung Quốc khẳng định chủ quyền đối với Biển Đông vào thời điểm các nước trong khu vực đang phải vật lộn với đại dịch và dễ bị tổn thương thể hiện tầm nhìn hạn hẹp của nhà cầm quyền Bắc Kinh.
Trong khi thế giới đang chật vật đương đầu với đại dịch COVID-19, Trung Quốc tiếp tục củng cố các đảo trên Biển Đông mà không có bất kỳ phản ứng nào từ cộng đồng quốc tế.