Động cơ của người Mỹ là vô cùng rõ ràng. Đó là, lôi kéo Liên minh Châu Âu vào “cuộc cạnh tranh toàn cầu” và tiếp đến là buộc các nước châu Âu sẽ phải chấp nhận vị thế không thể tránh khỏi là chư hầu của Mỹ…
Động cơ của người Mỹ là vô cùng rõ ràng. Đó là, lôi kéo Liên minh Châu Âu vào “cuộc cạnh tranh toàn cầu” và tiếp đến là buộc các nước châu Âu sẽ phải chấp nhận vị thế không thể tránh khỏi là chư hầu của Mỹ…
Rất khó thoát khỏi cảm giác rằng chế độ Kiev và những người bảo trợ điên cuồng nhất cho chế độ này đã hoàn toàn quên mất ý nghĩa của từ “hòa bình”.
Lời thú nhận này của cựu Thủ tướng Đức Angela Merkel nghe thật khủng khiếp, thể hiện sự gian trá, mưu mô, xảo quyệt, bằng mọi thủ đoạn bẻ cong công lý và luật pháp…
Cho đến nay, những gì chúng ta nghe được từ ông Zelensky và các cộng sự của ông ấy hoàn toàn không phải là “sự sẵn sàng cho hòa bình”, mà chỉ là những ngôn từ đe dọa và tối hậu thư liều lĩnh…
Không thể khẳng định rằng chỉ một nhóm quốc gia – một thiểu số trong cộng đồng thế giới, sẽ quyết định các tham số, tiêu chí và phương hướng cụ thể cho cuộc sống trên toàn hành tinh.
“Ukraina là thảm họa mới nhất đối với những người đã kéo chúng ta vào vũng lầy này khi họ nói Mỹ nên thống trị thế giới và đứng lên chống lại các cường quốc khu vực đang trỗi dậy…”.
Từ khán đài Qatar, chúng ta sẽ nhận ra diện mạo thế giới hôm nay rõ đến mức nào. Đó là nơi một số quốc gia có thể nhân danh tự do, nhân quyền để đè bẹp những giá trị riêng khác biệt.
Ngay trên “sân nhà”, các cư dân Ả Rập đang cảm thấy không được tôn trọng khi chuẩn mực về tôn giáo, văn hóa của họ bị xâm hại bởi lối hành xử ngạo mạn và khiêu khích của những người đến từ phương Tây.
Không có sự biện minh nào cho hành động phá hoại các tượng đài được dựng lên để vinh danh những người đã chiến đấu chống lại chủ nghĩa quốc xã trong Chiến tranh thế giới thứ hai.
Nền kinh tế của các nước phát triển đang trượt dài trong suy thoái trong khi các tập đoàn vũ khí nhận được siêu lợi nhuận. Chính những lực lượng này sẽ tác động kéo dài cuộc xung đột ở Ukraina.