Các nơi được uống “bầu sữa ngân sách” đang thi nhau chọn “tôm hùm” trong bối cảnh bao nhiêu thứ khác đáng phải chi tiêu hơn.
Các nơi được uống “bầu sữa ngân sách” đang thi nhau chọn “tôm hùm” trong bối cảnh bao nhiêu thứ khác đáng phải chi tiêu hơn.
Mặc dù khái niệm dân chủ đã được đề cập chính thức như một trong những định hướng của đất nước, cụm từ “dân chủ hóa” vẫn nhạy cảm vì được xem là sẽ dẫn đến đa nguyên chính trị.
Ở Việt Nam tư duy cán bộ công chức là những người làm quan, là “phụ mẫu” của dân, là người ban phát ân huệ – một sản phẩm của những thời kỳ trước – vẫn còn đè nặng vào hệ thống quản trị công.
Có nhiều thứ quyền lực muốn cản trở, không cho nói đúng sự thật. Không để “cho dân mở miệng ra”. Cho nên, nói lên được sự thật lúc đó là thổi được luồng không khí dân chủ vào đời sống xã hội.
Cho đến nay, có hai cách thức tiếp cận cơ bản về Quốc hội điện tử là (1) tập trung vào khía cạnh kỹ thuật và (2) tập trung vào những lợi ích mà Quốc hội điện tử đưa lại.
Biết bao nhiêu căn nhà đã được “bán rẻ như cho”, biết bao nhiêu công ty quốc doanh được định giá thấp đến mức bất ngờ, gây thất thoát lớn tài sản quốc gia và làm giàu cho những kẻ cơ hội.
Ngay sau khi giành được chính quyền năm 1945, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã cảnh giác với những biểu hiện phát sinh về quan liêu, lãng phí.
Chính phủ của Hồ Chí Minh buổi đầu lập nước có nhiều đại biểu của các tôn giáo nhất. Riêng Công giáo có các ông Nguyễn Mạnh Hà (Bộ Kinh tế), Vũ Đình Tụng (Bộ Y tế), các cố vấn gồm Giám mục Lê Hữu Từ, Hồ Ngọc Cẩn và Ngô Tử Hạ…
Hàng chục thùng hàng trên băng chuyền sân bay dán dòng chữ in hoa “Bộ trưởng Bộ GTVT”. Chủ một doanh nghiệp xây dựng dán “Giấy ra vào trụ sở Bộ Công an” lên kính xe Lexus của mình…
Ở các quốc gia trên thế giới, người dân thực hiện quyền lực của mình bằng hai phương thức cơ bản là dân chủ đại diện (hay dân chủ gián tiếp – thông qua các cơ quan đại diện) và dân chủ trực tiếp.