Những đóng góp của danh họa Bùi Xuân Phái (1920 – 1988) cho nền hội họa nước nhà, đặc biệt là thương hiệu “Phố Phái” sẽ còn sống mãi với thời gian.
Những đóng góp của danh họa Bùi Xuân Phái (1920 – 1988) cho nền hội họa nước nhà, đặc biệt là thương hiệu “Phố Phái” sẽ còn sống mãi với thời gian.
Mọi người ở làng tôi hồi xưa đa số sống trong những căn nhà gỗ, với những cột nhà to lớn, từng thanh gỗ lớn gác lên nhau bằng những nối mộng. Gọt đẽo từng chi tiết nhỏ, không có chỗ nào thừa, thiếu, tựa lên vai nhau như cách mọi người trong nhà nương vào nhau…
Để tránh các tai họa về lửa có thể xảy ra, người Việt xưa đã lập đền miếu để thờ phụng, cầu xin thần Lửa bảo trợ cho cuộc sống của mình được bình yên, tránh mọi rủi ro, bất hạnh..
Dân ca ví, giặm Nghệ Tĩnh là loại hình nghệ thuật có sức sống lâu bền, in đậm bản sắc tâm hồn, cốt cách của người dân xứ Nghệ.
Hiện tượng thờ Tứ Pháp đã ghi lại một mốc quan trọng đánh dấu thời điểm Phật Giáo Ấn Độ truyền vào nước ta. Nó cũng cho biết rằng khi Phật Giáo được truyền vào thì một tín ngưỡng dân gian đã ngự trị…
Âm nhạc là một thành tố quan trọng của văn hóa. Gần đây, sân khấu ca nhạc nước nhà có sự nhạt nhòa về màu sắc, đi lệch với những giá trị văn hóa mà ông cha ta đã từng vun đắp.
Nếu đã từng đọc các tư liệu về kiến trúc cổ Việt Nam, bạn sẽ vấp phải một mớ từ chuyên môn về kiến trúc cổ như cột cái, kẻ hiên, bẩy hậu, câu đầu, con rường, xà thượng, thượng lương v..v.
Tranh Hàng Trống mang vẻ đẹp độc đáo rất riêng của chốn kinh kỳ, ẩn dưới phồn hoa bề nổi, là những tư duy sâu lắng, những cảm nhận tâm linh giàu chất trí tuệ
Như Âm và Dương, Trống và Mái thể hiện hai mặt đực và cái, sáng và tối, cương và nhu…. Cặp phạm trù này được tìm thấy trong âm nhạc cổ truyền Huế với các khái niệm lớp trống, lớp mái, câu trống, câu mái…
Theo dân gian, Bà Mụ hay còn gọi nôm na là Mẹ sinh là những tiên nương chăm lo việc sinh đẻ vẫn đang được người dân tại một số vùng châu Á, trong đó có Việt Nam thờ cúng với lòng tôn kính.