Rất nhiều người lao động và du học sinh Việt Nam đến Nhật Bản mà trước đó hiểu rất ít về Nhật Bản, ngay cả những thông tin dưới dạng sơ đẳng, cơ bản nhất.
Rất nhiều người lao động và du học sinh Việt Nam đến Nhật Bản mà trước đó hiểu rất ít về Nhật Bản, ngay cả những thông tin dưới dạng sơ đẳng, cơ bản nhất.
“Văn hóa hàng xách tay” nếu không chỉnh đốn, sẽ tiếp tục là mồi lửa kích thích những băng nhóm người Việt mạnh tay hơn khi len lỏi trong các siêu thị ở nước ngoài.
Những mánh lới gian dối theo kiểu khôn vặt như vậy quá nhiều trong xã hội. Đó là một trong những thói hư tật xấu của không ít người Việt.
Không chỉ các cá nhân tạo ra hình ảnh người Việt “xấu xí” ở nước ngoài, mà một số doanh nghiệp Việt cũng vậy.
Có những sự thật nhức nhối mà chúng ta cần dũng cảm nhìn nhận, trong đó đặc biệt đáng quan tâm là vấn đề lãng phí chất xám và các nguồn lực của xã hội.
Người Việt hay để ý nhà kia có gì hay, có gì hơn của nhà mình. Nếu thấy người ta mua được con xe máy đắt tiền thì cũng cố để mua được con xe… đắt tiền hơn.
Giáo sư Sugitomo Reiji, đại học Hiroshima, Nhật bản đã có một số chia sẻ về cách nhìn của người Nhật với người Việt Nam.
Trận hôi của mà tôi chứng kiến ở Hà Nội 30 năm trước làm cho tôi bắt đầu nghi ngờ đức thật thà, chất phác và sự tử tế của người Việt mà chúng tôi thường được dạy.
Ra nước ngoài, người Việt không ông ổng gọi nhau ở sân bay, không hút thuốc bừa bãi, không nhổ toẹt ra đường, biết bỏ rác vào thùng…
Người Việt Nam nghèo vì mâu thuẫn tiền bạc. Chúng ta vừa khinh đồng tiền, nhưng cũng coi tiền là tất cả.