Cuộc tấn công mới nhất của Hamas đã chấm dứt niềm tin kéo dài hàng thập kỷ ở Israel rằng khát vọng chủ quyền của người Palestine có thể được “gạt sang một bên vô thời hạn”.
Cuộc tấn công mới nhất của Hamas đã chấm dứt niềm tin kéo dài hàng thập kỷ ở Israel rằng khát vọng chủ quyền của người Palestine có thể được “gạt sang một bên vô thời hạn”.
Ngày 14/5/1948, Nhà nước Israel được thành lập, châm ngòi cho Chiến tranh Ả Rập – Israel lần thứ nhất. Chiến tranh kết thúc với chiến thắng thuộc về Israel. 750.000 người Palestine phải di dời và lãnh thổ bị chia thành 3 phần.
Người dân Israel trên khắp đất nước đã bị sốc sau vụ việc này. Nhiều người đã đặt câu hỏi tại sao một trong những đội quân mạnh nhất thế giới lại không chuẩn bị cho một kịch bản nguy hiểm như vậy.
Tuyên bố Balfour là “lời hứa của người không có gì trong tay cho người không xứng đáng được nhận”. Cho đến tận bây giờ, người Do Thái đã có Tổ quốc của mình, còn người Palestine thì không.
Người Do Thái được trao hơn một nửa diện tích Palestine, mặc dù họ chiếm chưa tới một nửa dân số Palestine. Dù được trang bị kém hơn, họ đã xoay xở để chống lại người Ả Rập và giữ được lãnh thổ.
Xuất phát từ lý do chính trị, giới lãnh đạo Liên Hợp Quốc đã làm ngơ trước mọi tội ác của các chính quyền do phương Tây bảo trợ, từ Kiev đến Tel Aviv.
Phản ứng dữ dội của phương Tây đối với cuộc xung đột ở Ukraina phơi bày cách phản ứng không phù hợp của họ đối với rất nhiều vụ vi phạm Hiến chương Liên Hợp Quốc.
Bắt nguồn từ nhiều thập kỷ mâu thuẫn về tôn giáo, biên giới và lãnh thổ, hiếm có cuộc xung đột quốc tế nào lại tạo ra nhiều bế tắc ngoại giao như giữa Israel và Palestine.
Từ khu dân cư đến trụ sở cơ quan báo chí, đâu cũng có thể trở thành mục tiêu tấn công của quân đội Israel. Các cuộc tấn công khiến người dân Palestine chìm trong tang tóc.
Dải đất Gaza nhỏ bé ven Địa Trung Hải liên tục trở thành điểm nóng và là địa ngục trần gian với người dân ở đây suốt hàng chục năm qua.