Người Nhật trọng nhiều về võ thuật hơn học thuật. Trái lại người Tàu trọng học thuật hơn võ thuật. Người Đàng Trong không hoàn toàn xa người Nhật và lại cũng gần người Tàu, nghĩa là ở giữa…
Người Nhật trọng nhiều về võ thuật hơn học thuật. Trái lại người Tàu trọng học thuật hơn võ thuật. Người Đàng Trong không hoàn toàn xa người Nhật và lại cũng gần người Tàu, nghĩa là ở giữa…
Phương châm của người Đàng Trong là không bao giờ tỏ ra sợ một nước nào trên thế giới. Thật là hoàn toàn trái ngược với vua Trung Hoa, ông này sợ tất cả, đóng cửa không cho người ngoại quốc vào…
Mỗi người chúng tôi có riêng một cỗ voi, kèm theo một trăm người. Rồi sau cùng, chúng tôi tới tư dinh. Tám ngày tiệc tùng liên tiếp và cỗ bàn linh đình…
Thịt và nước ngọt của nó được chứa trong mười hay mười hai ngăn nhỏ. Khi mở ra thì xông lên mùi khó chịu như mùi hành thối, nhưng ở trong thì không có mùi và lại rất thơm ngon.
Có một luật kỳ lạ ở xứ này là bò, dê, lợn và các con vật khác bị chết đuối thì không còn thuộc về chủ, mà thuộc về người đầu tiên vớt được. Đây cũng là một điều làm cho người ta vui thích một cách lạ lùng…
Ba ngày sau, người ta đến cho chúng tôi biết là nhà thờ đã được đem đến. Được tin đó chúng tôi rất vui mừng và sung sướng, chúng tôi ra khỏi nhà, hăm hở tới coi sự lạ lùng này…
Trong khi vảy con thú bị thiêu và thịt nướng chín thì họ nhảy múa chung quanh, mỗi người tiếp theo nhau xẻo thịt đang chín dần dần và ăn vui vẻ. Sau đó họ mổ lấy tim, gan và óc…
Ở Đàng Trong có nhiều thứ súng lớn do tịch thu và lượm nhặt được từ tàu và thuyền chiến của người Bồ, người Hà Lan bị đắm trôi dạt vào. Trong phủ chúa có tới 60 cỗ súng và có những cỗ rất lớn.
Bắt đầu từ phái nữ, cách mặc của họ không để lộ một phần nào trong thân thể, ngay cả trong mùa nóng bức nhất. Họ mặc tới năm hay sáu váy lụa trơn, cái nọ chồng lên cái kia…
Thức ăn thông thường nhất của người Đàng Trong là cơm và thật kỳ lạ: toàn lãnh thổ có rất nhiều thứ thịt, gà, vịt, cá và trái cây đủ loại, thế mà với họ trong bữa ăn ngon nhất lại là cơm.