Trong nghệ thuật, ước lệ là sự hiện thực hoá trong sáng tạo thẩm mĩ khả năng biểu đạt cùng một nội dung của nhiều hệ thống kí hiệu bằng những phương tiện cấu trúc khác nhau.
Trong nghệ thuật, ước lệ là sự hiện thực hoá trong sáng tạo thẩm mĩ khả năng biểu đạt cùng một nội dung của nhiều hệ thống kí hiệu bằng những phương tiện cấu trúc khác nhau.
Cái gì là cầu nối giữa sự vô tri vô giác hay là những ý tưởng rất mờ ảo vốn có của tín ngưỡng nói chung với loài người trần tục? Đó chính là đời sống tinh thần, là nghệ thuật.
Tạo hóa (hay Nghệ thuật?) oái oăm thay, bày đặt ra cái đẹp, nhưng lại không cho biết cái chìa khóa của nó nằm ở đâu, sự vận động của nó như thế nào?
Khi vẽ một chiếc thuyền câu mong manh trên mặt sóng rập rình, ta đã đem đến cho người xem một sự bình an, thỏa nguyện, đủ đánh thức hoàn toàn toàn cảm giác “cô tuyệt” đặc biệt của Thiền.
Nghệ thuật thời nguyên thủy để lại nhiều tranh vẽ mầu sắc, chạm khắc, tượng đá… biểu hiện ký ức thị giác tổng hợp, tái hiện đời sống với những nét tạo hình hồn nhiên…
Cùng với sự phát triển của nhân loại – khoái thú thẩm mỹ có cơ sở cốt tử như nhu cầu ăn, mặc, ở, và tình dục, rất tự nhiên.
So với trước đây thì văn học nghệ thuật của ta hiện nay trở nên âm tính hơn là điều dễ hiểu, vì chiến tranh không còn nữa. Đây là điều hoàn toàn bình thường và phù hợp với quy luật vận động xã hội…