Hải Phòng ban ngày đã vắng, đêm lại càng vắng vì lạnh. Tháng 12, sắp đến ngày Noel, nội thành vàng vàng ánh điện. Gió đông lay lắt chao đèn đường, nhiều lúc điện tắt phụt, tối om.
Hải Phòng ban ngày đã vắng, đêm lại càng vắng vì lạnh. Tháng 12, sắp đến ngày Noel, nội thành vàng vàng ánh điện. Gió đông lay lắt chao đèn đường, nhiều lúc điện tắt phụt, tối om.
Chúng ta đã có thể chiến thắng to lớn hơn, số lượng B-52 có thể bị tiêu diệt nhiều hơn nếu như không xảy ra những điều đáng tiếc này.
Đêm 26 tháng Chạp năm 1972, lũ học sinh chúng tôi không ngủ, lên đê sông Hồng nhìn về Hà Nội đỏ rực lửa. Sáng hôm sau, cả bọn tức tốc đạp xe về Hà Nội…
Bên con phố Khâm Thiên nhộn nhịp, dấu tích của trận ném bom hủy diệt năm 1972 nhắc nhở những người hàng ngày đi qua phố đừng quên về một giai đoạn lịch sử đau thương…
Lịch sử luôn đẻ ra hàng đống bí ẩn gây tranh cãi lẫn với những thông điệp giá trị. Khi bỏ công sức “đãi cát tìm vàng” cũng cần tỉnh táo, “không phải cái gì lấp lánh cũng là vàng”.
Trong cuộc chiến tranh phá hoại miền Bắc của đế quốc Mỹ năm 1972, Bệnh viện Bạch Mai bị ném bom 4 lần, trong đó trận bom ngày 22/12/1972 thảm khốc nhất.
Xác máy bay Mỹ chất đống, các loại xe tăng, thiết giáp Mỹ nằm phơi mặt, người dân quây quanh “Vua chiến trường”… là loạt ảnh đáng nhớ về một triển lãm diễn ra ở Hà Nội năm 1973.
Anh đã dùng chính chiếc MiG-21 làm quả tên lửa thứ 3, lấy tên mình làm số hiệu cho quả tên lửa đó, cảm tử quyết giữ sự bình yên cho bầu trời Tổ quốc.
Sau này khi nhớ lại đêm đó, tôi không bao giờ quên được khuôn mặt chị phụ nữ cùng những cảm giác đầu đời được một người khác giới ôm xiết.
Ít ai biết rằng, trên các máy bay ném bom chiến lược B-52 của Không quân Mỹ được trang bị một khẩu pháo đặt ở đuôi hoặc trên lưng.