Thiền thiên nhiên là quá trình đưa bình yên lên ngôi. Ngồi một mình trong khu vườn hay khu rừng không bao giờ thấy trống vắng mà lúc nào cũng thấy mình giàu có và hạnh phúc…
Thiền thiên nhiên là quá trình đưa bình yên lên ngôi. Ngồi một mình trong khu vườn hay khu rừng không bao giờ thấy trống vắng mà lúc nào cũng thấy mình giàu có và hạnh phúc…
Con người trong văn học tôn giáo thường có hai đặc tính: con người với đức tin tôn giáo, hành trình tôn giáo và con người trong vẻ đẹp muôn màu của văn học.
Phàm là con người ai cũng muốn có một cuộc sống đầy hạnh phúc. Tuy nhiên, hạnh phúc đích thực không phải ai cũng dễ dàng có được, bởi lẽ khả năng của mỗi người có giới hạn.
Thiền đi là một phép mầu nhiệm giúp cho ta có mặt từng giây phút trong giờ phút hiện tại. Mỗi bước chân có ý thức giúp ta tiếp xúc với những mầu nhiệm của sự sống đang có mặt.
Thiền, có xuất xứ từ Ấn Độ cổ đại, được xem là một phương pháp giáo dục con người một cách toàn diện, hướng con người đến chân – thiện – mỹ, rèn luyện con người phát triển thể lực và trí lực một cách hài hoà và tốt đẹp.
Chúng ta dễ đánh mất mình trong thế giới số. Nhưng nếu biết dừng lại để thở, để cảm nhận, thì ngay cả một cú chạm màn hình cũng có thể trở thành khoảnh khắc của sự tỉnh thức.
Phật giáo là khởi đầu cho sự kết thúc của tư duy tôn giáo hữu thần và đại diện cho một sự mở rộng trong tiến trình tư tưởng thực sự của Marx và Engels.
Ở Ấn Độ cổ đại, Đức Phật thành lập một hình thức chủ nghĩa xã hội trong cộng đồng tu viện của mình mà nhìn chung có thể nói là hoàn toàn cộng sản.
Nhờ vào những thành tựu của khoa học kỹ thuật, cuộc sống vật chất của con người được nâng cao. Chính vì thế mà chúng ta chạy theo đà phát triển của vật chất và quên đi sự phát triển nội tâm của mình…
Mỗi khi có những tâm trạng khác lạ, chẳng hạn lo lắng, hồi hộp, mệt mỏi, chán nản… hầu hết chúng ta đều thở dài. Và rõ ràng, sau một vài lượt thở dài, chúng ta thấy tâm trạng khác lạ đó vơi đi, thấy dễ chịu hơn. Tại sao vậy?