⠀
Thiền và thiên nhiên – hành trình trở về cội nguồn
Từ lâu thiên nhiên đã làm nhiệm vụ thiền và có mấy ai lại không xúc động khi nhìn ngắm vẻ đẹp thiền của nó.
Thở, đây là cây mai
Thở, đây là cây sứ
Thở, đây là cây đào
Thở, đây là cây chuối
Thở, đây là cây thông…
Thở, đây là dòng sông trôi
Thở, đây là dòng suối mát
Thở, đây là bầu trời xanh
Thở, đây là vầng mây trắng
Thở, đây là tiếng chim ríu rít
Thở, đây là ánh mặt trời…
Thiền thiên nhiên đưa thiền giả đắm mình trong không gian tĩnh lặng nhưng kỳ vĩ của thiên nhiên. Đây thực là chuyến du lịch trở về: trở về nguồn cội. Thiền giả nhận diện từng cái cây, ôm ấp từng hơi thở, tận hưởng không khí trong lành và chan hòa với thiên nhiên tươi đẹp. Đi để mà thấy mình vững chãi như cây cổ thụ, to lớn như ngọn núi xanh, màu mỡ như đồng bằng bao la và tươi đẹp như sườn đồi thoai thoải.
Thiên nhiên nếu đem vào thành phố thật hay, thành phố có quá nhiều toà nhà chọc trời thì chán lắm. Màu xanh là biểu tượng của thiên nhiên, đó là màu của sự sống, trở về thiên nhiên là trở về với sự sống muôn màu. Gọi tên từng yếu tố của thiên nhiên để thấy sống thật, thiên nhiên nuôi dưỡng ta và vì ta mà hy sinh không biết bao nhiêu.
Từ lâu thiên nhiên đã làm nhiệm vụ thiền và có mấy ai lại không xúc động khi nhìn ngắm vẻ đẹp thiền của nó. Có những cây tuổi thọ còn nhiều hơn đời người, chứng minh lịch sử thay đổi và thời thế chuyển dời, nhưng nó vẫn đứng đó nhẫn nhục mặc cho nắng gió và không khí ô nhiễm. Cây cối thanh lọc không khí và thải ra ô xi tươi mát cho con người.
Thiền thiên nhiên mang con người trở thành một yếu tố thực sự của nó, trân trọng và gìn giữ thiên nhiên như chính hơi thở của mình. Thiên nhiên chính là hơi thở, là mạch sống, là nguồn năng lượng trong sạch và là chiếc nôi của bao nhiêu thế hệ. Cảnh quan thiên nhiên thanh thoát, mây trời, sóng nước, hoa nở, chim reo, những con đường thoai thoải đầy cỏ tươi, những chú nai ngơ ngác…
Thiên nhiên đẹp như một bức tranh hoạ đồ và ngồi thiền hay đi thiền giữa thiên nhiên thấy sao thơ mộng và cõi trần gian đã là chốn địa đàng từ lâu. Đi vào thiên nhiên như Alice đi vào chốn thần tiên. Có gì vui bằng việc ca hát, vui chơi và nô đùa giữa rừng cây bạt ngàn, làn gió miên man và niềm vui chứa chan. Đứng giữa thiên nhiên, ta muốn ôm trọn lấy chúng dù ta rất nhỏ bé và có khi ta hét vang sung sướng, sao mà thiên nhiên dễ thương quá, bình yên quá.
Thiền thiên nhiên là quá trình đưa bình yên lên ngôi. Thiên nhiên vốn dĩ rất bình yên và tâm con người cũng bình yên như vậy. Nếu tâm con người bệnh hoạn thì thiên nhiên sẽ bệnh hoạn, sẽ thiên tai triền miên và già cỗi. Bài thiền nâng cao khả năng trân quý và bảo tồn thiên nhiên, xa lánh các trò giải trí thế gian vì thiên nhiên là nguồn giải trí vô tận. Thiên nhiên tươi trẻ thì khí hậu mát mẻ, thiên nhiên nóng nảy thì khí hậu cũng hừng hẫy theo. Mặt trời, mặt trăng, ánh nắng, ngôi sao đều có thể là những người bạn thiền.
Ngồi một mình trong khu vườn hay khu rừng không bao giờ thấy trống vắng mà lúc nào cũng thấy mình giàu có và hạnh phúc…
Theo DAMLINHTHAT.NET
Tags: Thiền, Con người và thiên nhiên