Chúng ta dễ đánh mất mình trong thế giới số. Nhưng nếu biết dừng lại để thở, để cảm nhận, thì ngay cả một cú chạm màn hình cũng có thể trở thành khoảnh khắc của sự tỉnh thức.
Chúng ta dễ đánh mất mình trong thế giới số. Nhưng nếu biết dừng lại để thở, để cảm nhận, thì ngay cả một cú chạm màn hình cũng có thể trở thành khoảnh khắc của sự tỉnh thức.
Nhạc khiêu vũ điện tử, đặc biệt là techno, có thể coi là biểu hiện của chủ nghĩa xã hội trên sàn nhảy. Khi giới trẻ tổ chức các bữa tiệc kín đáo trong nhà kho bỏ hoang, nó trở thành một phong trào dân sự cấp cơ sở…
Cần nhìn nhận nghiện TikTok như một vấn đề thần kinh – tâm lý nghiêm túc. Nó không chỉ là chuyện “ngồi lướt điện thoại quá lâu” mà là sự thay đổi sâu sắc trong cách não bộ vận hành.
Liệu có khi nào bạn đang diễn mà không hay biết? Bao nhiêu phần trăm cuộc sống của bạn là diễn? Bạn có nhận ra điều đó không, và liệu có cách nào giảm tỷ lệ này xuống?
Công nghệ hiện đại mang lại nhiều trải nghiệm mới mẻ nhưng cũng đã khai sinh ra không ít những “căn bệnh” mà nhiều người có thể đang mắc phải mà không hề hay biết.
Câu chuyện về Telegram không chỉ là cuộc đối đầu giữa công nghệ và luật pháp, mà còn phản ánh mâu thuẫn sâu sắc giữa tự do cá nhân và an ninh tập thể trong kỷ nguyên số.
Chúng ta xem dịch vụ số là miễn phí. Nhà tư bản giám sát đằng sau các dịch vụ đó xem chúng ta là hàng hóa miễn phí. Chúng ta nghĩ chúng ta tìm kiếm trên Google. Google đang tìm kiếm chúng ta.
Người Việt ngày càng nghiện smartphone. Từ khi smartphone ra đời, cũng đã xuất hiện một lớp người được gọi là “thế hệ cúi đầu”.
Có một dạng nghiện đang lớn dần trong im lặng – nghiện drama. Cảm giác “biết chuyện sớm nhất”, được “hóng hớt tận gốc”, được “cười vào mặt người khác” là những liều dopamine dễ gây nghiện không kém gì thuốc lá.
Trên các trang mạng xã hội như TikTok, Facebook ngày càng xuất hiện nhiều bản nhạc “rác”, tiêm nhiễm vào người trẻ những nhận thức lệch lạc, lối sống phóng túng thiếu chuẩn mực.