Để đáp ứng yêu cầu xây dựng nhà nước pháp quyền XHCN, Việt Nam phải đổi mới chính trị, thiết lập cơ chế kiểm soát quyền lực nhà nước có hiệu quả.
Để đáp ứng yêu cầu xây dựng nhà nước pháp quyền XHCN, Việt Nam phải đổi mới chính trị, thiết lập cơ chế kiểm soát quyền lực nhà nước có hiệu quả.
Thời đầu khi tiếp quản chính quyền từ thực dân Anh vào tháng 6/1959, nền công vụ của Singapore non trẻ bị nạn tham nhũng hoành hành. Tham nhũng phổ biến ở khắp nơi, được xem là lẽ thường tình.
Hệ thống chính trị của bất kỳ chế độ, xã hội nào cũng là hệ thống tổ chức phân bổ và thực thi quyền lực chính trị của các chủ thể, lực lượng trong xã hội.
Triết lý hồi tỵ khởi nguồn từ sự nghiệp cải cách nền hành chính quốc gia toàn diện và sâu sắc của vua Lê Thánh Tông – một vị vua anh minh trị vì đất nước suốt 38 năm.
Trong tâm khảm nhiều người, tham nhũng được xem như là chuyện tất yếu và không có gì phải xấu hổ cả. Khi đó, mối họa này nghiêm trọng hơn tất thảy những gì dân tộc Việt đã trải qua.
Tuyển chọn quan lại là tuyển chọn nhân tài cho đất nước, là việc hệ trọng quốc gia, đã trở thành phương châm hành động của các cơ quan làm công tác nhân sự thời Lê Thánh Tông.
Khu vực công tại Việt Nam – dù có quy mô lớn hơn hầu hết các nước tương đồng – lại trả lương thấp hơn đáng kể so với khu vực tư nhân. Đây là một thực trạng đáng lo ngại.
Nhà nước liêm chính, mà trước hết là chính phủ liêm chính, là tất yếu khách quan cho sự tồn tại của nhà nước trước yêu cầu phát triển xã hội, nhất là trong điều kiện phát triển nền kinh tế thị trường, dân chủ hóa xã hội và hội nhập quốc tế.
Bộ máy hành chính Tây phương cho thấy hai ưu điểm rõ nhất: tinh giản và hữu hiệu. Ðó là cái hấp dẫn người Ðông phương cũng giống như các máy móc khác, vừa tốn ít người, vừa năng suất cao…
Nhiều nước phương Tây đã bắt đầu nghiên cứu về mô hình quản trị nhân lực công của Trung Quốc và nhận ra những ưu thế rất lớn của mô hình này.