Giờ người ta sợ nhất bị gọi là nhà quê. Ăn mặc không hợp thời trang: nhà quê. Không có iPhone, iPad, dùng điện thoại đời cũ: nhà quê. Không đi xe ga, đi xe máy cũ: nhà quê. Không biết Facebook: nhà quê…
Giờ người ta sợ nhất bị gọi là nhà quê. Ăn mặc không hợp thời trang: nhà quê. Không có iPhone, iPad, dùng điện thoại đời cũ: nhà quê. Không đi xe ga, đi xe máy cũ: nhà quê. Không biết Facebook: nhà quê…
Người Nhật có khái niệm khá rõ ràng về các khoảng không cá nhân, được hiểu một cách đơn giản là không gian xung quanh một người nào đó mà họ sẽ cảm thấy không thoải mái nếu bị xâm phạm.
Biến đổi khí hậu là một vấn đề toàn cầu, và mỗi cá nhân đều có thể góp phần giảm thiểu tác động của nó thông qua những hành động thiết thực trong cuộc sống hàng ngày.
Chơi thể thao không có nghĩa cứ xỏ giày ra sân là bạn có sức khỏe cải thiện, bệnh tật bị đẩy lùi ngay. Rèn luyện cần có quá trình tính bằng năm, tháng để cơ thể dần thích nghi và đạt tới trạng thái chuyển đổi tích cực.
Việc rèn luyện cho bản thân những thói quen “sạch”, hẳn sẽ khiến bạn cảm thấy khó chịu khi nhìn thấy những người vứt rác bừa bãi ở nơi công cộng. Lối sống này mang đến nhiều lợi ích nhưng đổi lại bản thân cần nhiều động lực và tính kỷ luật.
Người Amish không dùng điện, không làm chủ xe hơi, điện thoại… Cuộc sống của họ bây giờ và 300 năm trước không khác nhau bao nhiêu.
Trào lưu sống xanh đang hiện hữu trong nhiều mặt của đời sống thường ngày, từ cách ăn uống, mua sắm, sinh hoạt của mỗi người cho đến hoạch định chính sách của từng quốc gia.
Okinawa (Nhật Bản) được mệnh danh là “hòn đảo bất tử” bởi những cụ già 90-100 tuổi vẫn có thể tự lái xe máy hoặc đạp xe đi chơi. Bí quyết của họ nằm ở 4 hạn chế, 3 tích cực.
Nhiều người nghĩ sống xanh là phải dùng những sản phẩm organic xa xỉ, lối sống chỉ dành cho người có điều kiện. Điều đó có đúng không?
Đang có một trào lưu độc hại lan truyền trên mạng xã hội, bất chấp nguy hiểm của bản thân lẫn những người xung quanh chỉ để “câu view”, “sống ảo”.