Hơn 700.000 người định cư, tương đương 10% dân số Israel, hiện sống ở 150 khu định cư và 128 tiền đồn nằm rải rác ở Bờ Tây và Đông Jerusalem, các lãnh thổ mà Israel chiếm của Palestine.
Hơn 700.000 người định cư, tương đương 10% dân số Israel, hiện sống ở 150 khu định cư và 128 tiền đồn nằm rải rác ở Bờ Tây và Đông Jerusalem, các lãnh thổ mà Israel chiếm của Palestine.
Hiện nay, tuyến đường lịch sử này vẫn còn nhiều vết tích của các pháo đài cổ, các mương của hệ thống tưới tiêu và các quán dành cho đoàn lữ hành dừng chân, được gọi là caravanserai.
Cuộc tấn công mới nhất của Hamas đã chấm dứt niềm tin kéo dài hàng thập kỷ ở Israel rằng khát vọng chủ quyền của người Palestine có thể được “gạt sang một bên vô thời hạn”.
Ngày 14/5/1948, Nhà nước Israel được thành lập, châm ngòi cho Chiến tranh Ả Rập – Israel lần thứ nhất. Chiến tranh kết thúc với chiến thắng thuộc về Israel. 750.000 người Palestine phải di dời và lãnh thổ bị chia thành 3 phần.
Người dân Israel trên khắp đất nước đã bị sốc sau vụ việc này. Nhiều người đã đặt câu hỏi tại sao một trong những đội quân mạnh nhất thế giới lại không chuẩn bị cho một kịch bản nguy hiểm như vậy.
Vào ngày 6/10/1973, với hy vọng giành lại được phần lãnh thổ đã mất trước Israel trong cuộc chiến tranh Ả Rập – Israel lần thứ ba, các lực lượng Ai Cập và Syria đã bắt đầu một cuộc tấn công phối hợp nhằm vào Israel.
Tuyên bố Balfour là “lời hứa của người không có gì trong tay cho người không xứng đáng được nhận”. Cho đến tận bây giờ, người Do Thái đã có Tổ quốc của mình, còn người Palestine thì không.
Người Do Thái được trao hơn một nửa diện tích Palestine, mặc dù họ chiếm chưa tới một nửa dân số Palestine. Dù được trang bị kém hơn, họ đã xoay xở để chống lại người Ả Rập và giữ được lãnh thổ.