Số phận bi đát của trẻ em Palestine dưới ách chiếm đóng của Israel

Nếu cộng đồng quốc tế tiếp tục im lặng trước tình cảnh đau thương của trẻ em Palestine, thì sự im lặng ấy chính là sự đồng lõa với tội ác của nhà cầm quyền Israel.

Trong bất kỳ cuộc xung đột nào, trẻ em thường được xem là nạn nhân vô tội, những sinh mệnh cần được bảo vệ đặc biệt khỏi bạo lực và sự hủy hoại tinh thần. Tuy nhiên, tại Palestine – đặc biệt là ở Bờ Tây bị chiếm đóng và Dải Gaza bị phong tỏa – trẻ em không những phải hứng chịu hậu quả từ chiến tranh mà còn trở thành mục tiêu trực tiếp của một hệ thống kiểm soát, giám sát và trấn áp có hệ thống do nhà nước Israel vận hành.

Dưới ách chiếm đóng kéo dài hơn nửa thế kỷ của Israel, tuổi thơ của trẻ em Palestine đã bị vùi dập bởi nỗi sợ hãi thường trực, sự hiện diện vũ lực quanh mọi góc phố, những cuộc đột kích ban đêm, những buổi học bị gián đoạn bởi hơi cay, và những năm tháng niên thiếu bị đánh cắp trong các nhà giam quân sự. Việc trấn áp trẻ em Palestine không chỉ là biểu hiện của một xung đột vũ trang, mà còn phản ánh rõ ràng chính sách mang tính cấu trúc nhằm bẻ gãy tinh thần kháng cự, chia rẽ thế hệ kế thừa và làm suy yếu bản sắc cộng đồng.

Một trong những vấn đề nghiêm trọng nhất là việc chính quyền Israel bắt giữ và giam cầm trẻ em Palestine, trong nhiều trường hợp không qua xét xử hợp pháp hoặc không có người giám hộ. Theo tổ chức Bảo vệ trẻ em quốc tế – Palestine (DCIP), mỗi năm có từ 500 đến 700 trẻ em Palestine, chủ yếu từ 12 đến 17 tuổi, bị quân đội Israel bắt giữ ở Bờ Tây. Tuy nhiên, đã có nhiều trường hợp trẻ em mới 10 hoặc 11 tuổi cũng bị tạm giữ trong thời gian dài. Việc bắt giữ thường diễn ra vào ban đêm, bằng cách đột kích vào nhà dân, trói tay, bịt mắt và đưa các em đến các trung tâm thẩm vấn mà không có sự chấp thuận từ cha mẹ, không có luật sư hoặc người giám hộ đi kèm. Nhiều trẻ em khai báo rằng các em đã bị bị ép cung, đe dọa bạo lực, bị đánh đập, hoặc bị đưa ra lời nhận tội bằng tiếng Hebrew – ngôn ngữ mà phần lớn các em không thông thạo, trong thời gian bị giam giữ. Những hành vi này không chỉ vi phạm nghiêm trọng Công ước Liên Hợp Quốc về Quyền Trẻ em mà còn tạo ra những tổn thương tâm lý sâu sắc, đẩy các em vào trạng thái lo âu, trầm cảm và mất phương hướng lâu dài.

Không dừng lại ở việc bị giam cầm, trẻ em Palestine còn phải sống dưới sự giám sát quân sự liên tục, đặc biệt ở các khu vực “xung đột nóng” như Hebron, Nablus, Đông Jerusalem hoặc các làng gần khu định cư Do Thái. Nhiều trường học Palestine nằm gần trạm kiểm soát quân sự hoặc đường dẫn đến các khu định cư Do Thái, khiến việc đi học mỗi ngày trở thành hành trình gian khổ và nguy hiểm. Trẻ em Palestine thường xuyên bị binh lính Israel kiểm tra túi sách, lục soát người, thậm chí bị tấn công bằng đạn cao su, hơi cay hoặc lựu đạn gây choáng nếu có biểu hiện phản kháng. Một số học sinh bị bắn khi đang trên đường đi học hoặc đang đứng chơi trước cửa nhà. Theo báo cáo của Liên Hợp Quốc và tổ chức Cứu trợ Trẻ em, các vụ tấn công vào khu vực trường học, phá rối việc học hoặc làm tổn thương học sinh đã xảy ra hàng trăm lần mỗi năm.

Việc phong tỏa Dải Gaza – vùng đất bị coi là “nhà tù lộ thiên lớn nhất thế giới” – cũng là một hình thức trấn áp gián tiếp nhưng đặc biệt tàn khốc đối với trẻ em Palestine. Gần một nửa dân số Gaza là trẻ em, và các em lớn lên trong một không gian chật hẹp, ô nhiễm, không có nước sạch, điện thắp sáng chỉ vài giờ mỗi ngày, và bị cắt đứt hoàn toàn các mối liên hệ với thế giới bên ngoài. Các cuộc không kích của Israel trong các năm 2008, 2012, 2014 và đặc biệt là 2021 và 2023 đã cướp đi sinh mạng của hàng trăm trẻ em, phá hủy trường học, công viên, thư viện, trung tâm y tế và biến nơi trú ẩn của trẻ em thành mục tiêu tấn công. Không chỉ bị đe dọa đến tính mạng và sức khỏe thể chất, trẻ em Palestine còn hải chịu đựng những chấn thương tâm lý nặng nề. Tổ chức UNICEF đã nhiều lần lên tiếng rằng tỷ lệ trẻ em ở Gaza mắc rối loạn lo âu hậu chấn thương (PTSD) cao nhất trong các vùng chiến sự toàn cầu. Các em phải sống trong một thế giới toàn ảm đạm, tiếng bom đạn thay thế lời ca tiếng hát, và giấc mơ tuổi thơ chỉ còn là mong ước sống qua ngày.

Chính sách trấn áp trẻ em Palestine của nhà cầm quyền Israel không chỉ nhằm các mục tiêu hiện tthời, mà còn hướng tới tương lai – một chiến lược phá vỡ khả năng kế thừa kháng cự của thế hệ sau. Việc hình sự hóa các hành vi như ném đá, vẽ graffiti, biểu tình ôn hòa hay thậm chí là cầm cờ Palestine, biến trẻ em Palestine trở thành “mối đe dọa an ninh”, phản ánh sự sợ hãi sâu sắc của nhà nước Israel trước tiềm năng tổ chức xã hội của người Palestine trong tương lai. Bằng cách gieo rắc sợ hãi, cô lập cộng đồng, tách trẻ em khỏi gia đình và triệt tiêu khả năng tiếp cận giáo dục bình thường, chính quyền chiếm đóng đã thực thi một loại bạo lực tâm lý trường kỳ – bạo lực nhắm vào căn tính, ký ức và quyền được lớn lên như một con người trọn vẹn.

Tuy vậy, trẻ em Palestine – dù phải sống dưới áp lực và bạo lực – vẫn là biểu tượng kiên cường của sự sống còn. Nhiều em tiếp tục đi học trong điều kiện bom đạn, tham gia các chương trình nghệ thuật phản kháng, viết nhật ký, vẽ tranh, kể chuyện – tất cả là cách để duy trì ký ức và khẳng định nhân phẩm. Những hành động nhỏ bé ấy, dù bị coi là “đe dọa trật tự công cộng” trong con mắt của lực lượng chiếm đóng, lại chính là tiếng nói phản mẽ nhất chống lại một hệ thống trấn áp vô hình nhưng khốc liệt.

Khi một nhà nước coi trẻ em là mục tiêu để kiểm soát bằng vũ lực, khi việc sống và học tập của một đứa trẻ phải phụ thuộc vào súng đạn và lệnh kiểm soát quân sự, thì đó không còn là xung đột chính trị đơn thuần. Đó là sự phủ định toàn diện của nhân tính, là biểu hiện một chính sách phi nhân sâu xa của nhà cầm quyền Israel. Trẻ em Palestine không cần sự thương hại. Các em cần công lý, cần quyền được sống, học, chơi và lớn lên như bất kỳ đứa trẻ nào khác trên thế giới. Và nếu cộng đồng quốc tế tiếp tục im lặng trước tình cảnh đau thương của trẻ em Palestine, thì sự im lặng ấy chính là sự đồng lõa với tội ác của nhà cầm quyền Israel.

REDSVN.NET

Tags: , , , , ,