Những bức vẽ có sức mạnh để trở thành biểu tượng của một kỷ nguyên lịch sử. Một trong số đó là “Tỉ lệ cơ thể người” (“Người Vitruvius”) do Leonardo da Vinci tạo nên.
Người kinh doanh chẳng thể hiểu đám nghệ sĩ theo đuối cái hư danh phù du. Và dân chúng cũng chẳng thể hiểu được tính tiên lượng và quái dị của nghệ thuật.
Tác phẩm Hiện thực tập trung khắc họa đời sống thường nhật của con người một cách chân thực, một điều chưa từng có trước đó. Có thể nói, trường phái Hiện thực đã cách mạng hóa hội họa phương Tây.
Trước khi phát minh ra giấy vào vào thời Đông Hán (thế kỷ 1), hội họa Trung Hoa được thực hiện trên lụa là chủ yếu. Lụa được căng ra và quét lên bằng keo có nguồn gốc động vật để có thể thấm mực và màu…
Từ cuộc cải cách của Đặng Tiểu Bình, mỹ thuật Trung Quốc bước vào giai đoạn phát triển mới. Đề tài được mở rộng, nhấn mạnh đến cuộc sống hàng ngày của nhân dân hơn là sự kiện lịch sử hay chiến tranh.
Dù nền mỹ thuật hiện đại Việt Nam có lịch sử rất non trẻ, giới họa sĩ Việt Nam đã trở thành tầng lớp trí thức mới trong xã hội và có trọng trách của mình.
“Tôi đã cố gắng hoà giải những gốc gác phương Đông của mình mà không phá vỡ truyền thống bằng nhận thức của tôi về những bài học rút ra từ việc nghiên cứu những bậc thầy lớn của văn hoá phương Tây”.
“Những cô nàng ở Avignon” tập trung vào tính dục. Những cô gái điếm ông khắc họa trong kiệt tác này chính là những “nữ thần ma quỷ” của Baudelaire. Với bức tranh, ông đã sẵn sàng giải phóng mọi nỗi sợ hãi…










