Cứ mỗi năm Tết về, tôi bồi hồi nhớ những kỷ niệm xưa. Tôi vẫn còn nhớ như in tiếng pháo đì đùng, mùi khói pháo thơm nồng lưu huỳnh, quyện với mùi nhang trầm cúng 23 tháng Chạp, cúng Giao thừa… trong cái tiết lạnh, lất phất mưa phùn.
Cứ mỗi năm Tết về, tôi bồi hồi nhớ những kỷ niệm xưa. Tôi vẫn còn nhớ như in tiếng pháo đì đùng, mùi khói pháo thơm nồng lưu huỳnh, quyện với mùi nhang trầm cúng 23 tháng Chạp, cúng Giao thừa… trong cái tiết lạnh, lất phất mưa phùn.
Những ngày giáp Tết luôn làm cho tất cả chúng ta lặng lòng, tìm về một hoài niệm xa xưa, thời mà tất bật chuẩn bị Tết trong nôn nao, bận rộn, lo lắng và háo hức. Bây giờ không sao tìm lại được cái không khí ấy…
Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng quê. Bà con quê tôi quanh năm lam lũ, bán mặt cho đất, bán lưng cho trời. Chiếc nón lá trở thành một vật dụng không thể thiếu được. Như bao đứa con gái, tôi đã quen với chiếc nón từ lúc còn bé…
Sách Tiếng Việt lớp 1, tập 1, NXB Giáo dục ấn hành năm 1990, là cuốn sách gắn liền với thế hệ 8X và nửa đầu 9X. Trước khi thay sách mới vào năm 2002, học sinh học đánh vần, tập viết tập đọc qua cuốn này.
Sài Gòn thật đẹp trong cái nhìn bỡ ngỡ của tôi. Tôi mượn một chiếc xe máy của cô bạn gái đang dạy học trong đó, một mình một bản đồ thành phố trên tay, cứ thế mà đi. Sài Gòn lúc ấy chưa đông lắm.
Tháng Tư, hoa loa kèn làm cho ta lắng lại giữa những ồn ã phố phường như thể nếu ta không tinh tế, không nâng niu, sẽ trở nên lạc lõng và lỗi nhịp.
Nói đến văn hóa phim ảnh ở Việt Nam thập niên 1990 là nói đến những cuốn “băng video” to như cục gạch. Các hàng cho thuê băng video hồi ấy có đủ mọi thể loại phim như chưởng Tàu, hành động Mỹ, hoa hậu áo tắm, thậm chí… “phim con heo”.
Kẹo trứng chim, kẹo lạc, mứt hoa quả, ô mai… là những món không thể thiếu trong khay bánh kẹo những ngày Tết xưa, gắn liền với tuổi thơ của biết bao thế hệ người Việt.