Ở một xóm trọ nằm cạnh khu công nghiệp Bắc Thăng Long, tôi gặp hai nữ công nhân trong căn phòng trọ nhỏ. Một người đã tốt nghiệp cao đẳng, còn một người, tốt nghiệp Đại học Khoa học xã hội nhân văn Hà Nội.
Có 2 ảo tưởng trái ngược thường xảy ra trong môi trường đại học: Hoặc là học cật lực để trở thành ông này bà kia, hoặc là bỏ học giữa chừng, ra ngoài kinh doanh và thành đạt ghê gớm.
Đơn vị tính điểm xét tuyển vào Đại học Y Hà Nội tối thiểu là 0,05 điểm, nghĩa là thí sinh chỉ thiếu 1 phần 20 điểm sẽ bị loại. Nói cách khác: khoảng cách về trình độ học vấn chỉ chênh nhau 0,05 điểm.
Cái tâm lý “học để làm quan” bám rễ từ thời phong kiến nay vẫn còn hằn sâu trong tâm trí nhiều người Việt, với hình dung quan đồng nghĩa với ăn trắng mặc trơn, “ăn trên ngồi chốc”!
Đối với sinh viên ở vùng nông thôn Trung Quốc, đậu các trường đại học hàng đầu là một cơ hội để thay đổi cuộc sống. Tuy nhiên, họ cũng cảm thấy lạc lõng và thất vọng tại nơi này.
Những cánh đồng vinh quang của quá khứ đã được thu hoạch và sử dụng rồi, nhưng những người thu hoạch mới chắc chắn sẽ xuất hiện, do đó họ phải tìm cho mình một cánh đồng mới và gieo trồng lấy.