Các bản đồ người Trung Quốc vẽ hàng trăm năm trước chỉ có biển Giao Chỉ chứ không có biển Nam Trung Hoa. Trung Quốc đã lợi dụng cách gọi tên phương Tây để nhập nhằng “đường lưỡi bò” trên biển Đông.
Các bản đồ người Trung Quốc vẽ hàng trăm năm trước chỉ có biển Giao Chỉ chứ không có biển Nam Trung Hoa. Trung Quốc đã lợi dụng cách gọi tên phương Tây để nhập nhằng “đường lưỡi bò” trên biển Đông.
Nếu người lớn còn cho rằng những cái “lưỡi bò” ấy chỉ “chỉ xuất hiện vài giây” và không cần phải “làm quá”, thì sau hàng trăm lần vài giây, ta sẽ mất lãnh thổ trong chính tâm thức người dân của mình.
Những chiến dịch quảng bá “đường lưỡi bò” không diễn ra riêng lẻ, và cũng chưa cho thấy có dấu hiệu nào Trung Quốc sẽ dừng lại. Cảnh giác với Bắc Kinh không bao giờ là thừa.
Động thái nguy hiểm của Trung Quốc không chỉ vấp phải sự lên án gay gắt từ phía Việt Nam mà còn từ những tiếng nói yêu chuộng hòa bình, tôn trọng công lý khắp nơi trên thế giới.
Sau một thời gian im ắng, truyền thông Trung Quốc gần đây đã lên tiếng biện minh cho hành động xâm phạm vùng biển Việt Nam ở bãi Tư Chính, vu cáo Việt Nam, đồng thời bộc lộ rõ mưu mô, ý đồ của họ.
Các đảo nhân tạo Trung Quốc xây dựng có một số liên quan về mặt quân sự. Song, quan trọng hơn, chúng là công cụ để Bắc Kinh khẳng định yêu sách chính trị đối với hàng hải và tài nguyên ở Biển Đông.
Học thuyết “Tam chiến” của Trung Quốc vạch ra bộ ba phương pháp tấn công: chiến tranh thông tin, chiến tranh tâm lý và chiến tranh pháp lý.
Những diễn biến gần đây ở Biển Đông không chỉ đáng báo động mà còn nhiều khả năng biến thành một cuộc chiến tranh thực sự. Nếu điều đó xảy ra, hòa bình và ổn định ở Đông Nam Á sẽ tiêu tan.
Có vẻ như cố vấn chiến lược quan trọng nhất của Tổng thống Mỹ Donald Trump về Trung Quốc hiện nay lại là Tướng Douglas MacArthur (1880-1964).
Kịch bản có khả năng nhất trong ngắn hạn là sự ổn định với các giai đoạn căng thẳng và hòa hoãn xen kẽ nhau, tùy thuộc vào phản ứng của các “địch thủ” của Bắc Kinh, mà đứng đầu là Mỹ.