Quảng trường Đỏ, ngày 7/11/1941

Quảng trường Đỏ, ngày 7/11/1941

Sớm mùa đông, trên quảng trường băng tuyết
Người lính nhận một đóa hồng đỏ tươi
Từ bàn tay người anh yêu nhất đời
Cô gái khoác chiếc khăn quàng xanh biếc

Buổi chia tay ước gì dài vô tận
Sao trôi nhanh như một cánh hoa rơi
Hương hoa thơm, và ký ức chơi vơi
Đường ra trận nhòa đi trong tuyết trắng

Cả cõi đời bỗng trở nên trống vắng
Gặp gỡ – chia ly, thăm thẳm đôi bờ
Ngày hạnh phúc trôi qua như cơn mơ
Phía trước mặt là tương lai khốc liệt

Bàn tay nâng niu nhành hoa nắm chặt
Muốn nghiền nát nghịch cảnh đầy đớn đau
Gai hoa hồng đâm vào thịt rất sâu
Máu thấm đẫm bàn tay không cảm giác

Máu đỏ thắm và hoa cũng đỏ thắm
Nói đi em, màu đỏ nào thắm hơn?
Không trả lời, em thổn thức từng cơn
Giữa màu đỏ của đường ra mặt trận…

Hoa hồng ơi, điều gì là sự thật?
Ngươi là một giữa muôn triệu đóa hồng
Cũng như hoa, giọt máu ta mặn nồng
Tan biến giữa niềm đau toàn nhân loại

Mỗi chúng ta đang sống trong thời đại
Phải chấp nhận hi sinh vì mọi người
Tình yêu em, hay yêu thương đồng loại
Lúc này đây chỉ là một mà thôi

Em thân yêu, hãy tha thứ cho tôi
Nếu mỗi giọt máu là hoa hồng đỏ
Tôi không thể dành tặng em tất cả
Mà dành cho mỗi người đang khổ đau

Chỉ xin tặng em đóa hồng đẹp nhất
Nếu ngày mai bình yên tôi trở về
Đóa hồng ấy là tim tôi bộn bề
Vì thao thức trong tình yêu, nỗi nhớ…

Số phận quá nghiệt ngã, đừng cưỡng lại
Hỡi những lứa đôi cay đắng chia phôi
Rực cháy lên, triệu đóa hồng đỏ tươi
Một ngày về biếc xanh đang chờ đợi

REDS BLOG

Tags: , , , ,