Về người chiến binh đầu bạc

Con người ấy có mái đầu bạc phơ
Ánh mắt hiền và nụ cười rất thật
Chẳng phải là tiên nhân hay thần Phật
Đó là anh, người chiến binh mộng mơ

Anh lang bạt trong khu rừng âm u
Tìm loài quỷ ma hại đời nhơ bẩn
Lưỡi gươm của anh chứa niềm căm hận
Mỗi đường gươm, cái chết được xướng tên

Anh chẳng mong được người đời ngợi khen
Cũng không màng ngọc vàng hay quyền lực
Anh chỉ mong cho muôn người hạnh phúc
Khắp nơi nơi, tiếng cười sẽ vang lên…

Một mình anh, trong mịt mùng đêm đen
Đôi chân máu bầm chưa hề ngơi nghỉ
Trái tim lửa ấm nồng không vị kỷ
Anh sẽ đi đến nhịp đập cuối cùng

Hành trình này gian truân và tàn khốc
Nếu mai đây thần chết bắt anh dừng
Có còn ai, như anh, tìm hạnh phúc
Cho muôn người, trên con đường bi thương?…

REDS BLOG

Tags: