Khi mình dùng điều mình thích để chê bai những người khác có cách sống khác mình, thì đó là chấp. Vô chấp không phải là lý luận mà là thực hành…
Khi mình dùng điều mình thích để chê bai những người khác có cách sống khác mình, thì đó là chấp. Vô chấp không phải là lý luận mà là thực hành…
Sự thẳng thắn bộc lộ không chỉ là một vẻ đẹp nhân cách, đó là chỉ dẫn tới một tương lai bớt cô đơn hơn cho mỗi con người.
Con người cao quý không thể hiện ở nghề nghiệp, ở vẻ ngoài hào nhoáng mà thể hiện ở khí chất, ở cái tâm đức hạnh, biết mình biết ta.
Tôi còn nhớ năm tôi lên sáu, một lần tôi hỏi mẹ: “Mẹ ơi, con người ta sống để làm gì?”. Câu hỏi ấy xuất hiện và ám ảnh suốt một thời gian dài trong đầu óc non nớt của tôi. Khi ấy, đối với tôi, mọi thứ chắc chắn phải có một câu trả lời duy nhất đúng.
Chúng ta có thể chọn một cuộc sống nghèo hơn, trầm lắng hơn – để có được sự giàu có thực sự, một cách đầy tự nguyện, mà không phải đánh đổi phẩm giá của mình.
Trong khi họ biết gắng gỏi tự lực tự cường, tin ở bản thân; thì ta chỉ mê tín nơi mồ mả, tướng số, việc gì cũng cầu trời khấn Phật… Trong khi họ ra sức cải tiến phát minh, máy móc ngày càng tinh xảo; thì ta đầu óc thủ cựu, ếch ngồi đáy giếng…
Gìn giữ ngũ giới là tôn trọng nhân bản, là nếp sống văn minh, là nền tảng đạo đức. Một xã hội ứng dụng triệt để ngũ giới là một xã hội văn minh, chan hòa sự cảm thông và thương mến.
Có bao giờ anh em đặt câu hỏi vì sao họ “may mắn”? Vì sao họ nhận được những hệ quả tốt hơn mình? Nói thẳng luôn, vì họ không có những tính cách sau.
Kodo Sawaki (1880-1965) hay “Kodo-Kẻ không nhà”, là một trong những vị thiền sư phái Tào Động (Nhật Bản) có ảnh hưởng nhất của thế kỷ 20.
Con người biết hết bản chất mình, nhưng vẫn vận hành mình theo trục xấu đó, và không thể khác. Con người đau khổ, vì tính tham, lòng tham của mình.