“Con ăn gì nào?” “Gì cũng được mẹ ạ”. “Thế con uống gì” “Gì cũng được ạ”. Tình cờ một mẩu hội thoại ngắn của hai mẹ con ở quầy bán đồ ăn nhanh trong siêu thị thu hút sự chú ý của tôi.
“Con ăn gì nào?” “Gì cũng được mẹ ạ”. “Thế con uống gì” “Gì cũng được ạ”. Tình cờ một mẩu hội thoại ngắn của hai mẹ con ở quầy bán đồ ăn nhanh trong siêu thị thu hút sự chú ý của tôi.
Tính nhút nhát, động làm việc gì thì lo trước nghĩ sau, không dám quả quyết làm ngay. Thí dụ như chưa đi buôn đã lo lỗ vốn, chưa làm ruộng đã sợ mất mùa. Quanh năm chỉ ngồi một xó không được một trò gì.
Ở Hà Nội, chỗ duy nhất tôi tìm thấy sự tĩnh lặng thật sự là trong nhà vệ sinh. Sự CÔ ĐỘC đang bị tuyệt chủng. “Nếu không có sự cô độc lớn lao, không một tác phẩm tử tế nào có thể sinh ra”, Picasso đã nói.
Hãy chấp nhận mọi thứ và mọi người – chính xác như họ vốn là vậy – và bạn sẽ cảm thấy thoải mái. Hãy để cho mọi điều tự xảy ra.
Địa ngục là nơi dành cho những kẻ không thấy lỗi của mình, hoặc không chịu nhận lỗi của mình. Hàng ngày, cuộc sống luôn luôn chuyển động, theo con mắt của đạo học thì ta sẽ thấy nhiều người tiến gần địa ngục hơn.
Nếu bạn đi dạo với một người thành công và hỏi về những gì họ làm, họ có thể nói với bạn mọi thứ một cách ngắn gọn. Họ biết mình là ai, đang làm gì và có thể khiến bạn tin tưởng họ.
Trái ngược với nhân vật hoạt náo ở trong phim, Chaplin ở ngoài đời trầm tính và kín đáo. Ông sống giản dị, một cuộc sống không-triệu-phú trong một căn nhà dân dã ngay cả khi kiếm được hàng triệu USD.
Giống như các loại ma túy, sau khi cảm giác phê đã qua, trong tôi chỉ còn lại cảm giác hoang mang và lạc lõng. Cuộc sống thực vẫn tiếp tục trôi đi, để lại những cuốn sách self-help và những giác ngộ ảo tưởng của tôi.
Vì đâu mà ta cứ phải truy cầu, tham lam, đuổi theo hết thảy thứ này thứ khác trong đời? Chỉ cần sống vui vẻ, hạnh phúc là được phải không?
Trong lớp trẻ hiện nay, tồn tại không ít những quan niệm sai lệch. Có thể nói, nhân sinh quan của một bộ phận thanh niên có vấn đề. Một số quan niệm sau đây cho thấy điều đó.