Cha mẹ “trực thăng” là cách gọi những người luôn kiểm soát quá mức mọi hành động của con. Điều này khiến trẻ thụ động, khó khăn trong giao tiếp và thiếu trách nhiệm.
Cha mẹ “trực thăng” là cách gọi những người luôn kiểm soát quá mức mọi hành động của con. Điều này khiến trẻ thụ động, khó khăn trong giao tiếp và thiếu trách nhiệm.
Cùng với tác động từ dịch bệnh COVID-19, hội chứng ám ảnh sợ xã hội ngày càng xuất hiện nhiều hơn và ảnh hưởng trực tiếp tới tâm lý cũng như cuộc sống của nhiều người trẻ.
Cuộc sống cứ đang như một gameshow truyền hình. Giá trị “thật” và “ảo” mù mờ quá. Sự ngay chính, lương tâm, công bình, cái đẹp, và lòng từ ái bị thách thức nghiêm trọng quá.
Nẩy sinh từ nền kinh tế nông nghiệp sản xuất nhỏ, manh mún, lạc hậu, tồn tại hàng nghìn năm, lối sống tiểu nông vẫn đang hiện diện đậm nét trong các tầng lớp dân cư Việt Nam.
Có sự sống là có mâu thuẫn. Chúng ta phải tìm cách điều hoà mâu thuẫn làm sao cho nó được hài hòa với mọi thứ chung quanh.
Kẻ đứng trước gương, là kẻ không có khả năng nhìn thấy cái khác ngoài bản thân mình. Nhưng không nhìn thấy bản thân mình mà thấy mặt nạ. Bởi cái gương không nói dối sự thật mà nói dối sự giả dối.
Sự cô đơn dần được ví như một dịch bệnh toàn cầu. Không dừng lại ở Anh, Mỹ và Trung Quốc, vấn đề tâm lý này bắt đầu lan rộng sang các nền kinh tế đang phát triển, trong đó có Việt Nam.
Ngoài sự nghiệp thành đạt, điểm chung giữa những người bạn của tôi có phần khác thường: Họ thường xuyên rơi vào trạng thái lạc lõng, cô đơn và stress nặng.
Do tiến trình lựa chọn tự nhiên diễn ra với việc có những thay đổi trong cấu trúc não bộ và việc phát triển khả năng xúc cảm, giao tiếp, một số thiên hướng ứng xử ở linh trưởng bắt đầu tiến hoá.
Những khái niệm về triết học xưa nay được coi là “buồn ngủ” và “đau đầu” ở một mức độ nào đó. Và để cho đỡ “hại não”, chúng được minh họa bằng những thí nghiệm, trường hợp cụ thể.