Vì sao Vũ “nhôm” mua được nhiều đất công mà không phải người khác? Vì sao ông ta có thể thao túng một số mặt của chính quyền Đà Nẵng, mà không chỉ một khóa?
Vì sao Vũ “nhôm” mua được nhiều đất công mà không phải người khác? Vì sao ông ta có thể thao túng một số mặt của chính quyền Đà Nẵng, mà không chỉ một khóa?
Không chỉ là về mặt luật pháp, mà cả về đạo đức, những kẻ sống xa hoa trên mồ hôi, thậm chí là xương máu của nhân dân đều phải bị trừng trị và loại bỏ.
Vì sao giai đoạn gần đây, chuyện quan chức vun vén, bổ nhiệm con cái, người thân vào những cái ghế, được nhìn nhận là vị trí màu mỡ, béo bở, lại xảy ra khá phổ biến đến thế?
Anh Vũ nhôm à, cuộc đời đều có cái giá của nó. Chiều hôm qua, nhận được tin anh đã bị xộ khám, tôi đã lăn giọt nước mắt đầu tiên… với anh.
Vũ ‘nhôm’ là ai mà người ta đặt ra biệt danh mafia của Đà Nẵng? Tại sao để Vũ “nhôm” tác động nhiều đến Đà Nẵng như thế? Còn Vũ “nhôm” nào chưa lộ diện?
Việc ưu ái con ông cháu cha trong bổ nhiệm, đề bạt là một kiểu cha truyền con nối trong việc thụ hưởng bổng lộc, phúc lợi công là vấn nạn dai dẳng.
Khi doanh nghiệp bỏ tiền ra mua “ghế” cho quan chức tức là quan chức tự biến mình thành công cụ của doanh nghiệp, làm “tôi tớ” cho kẻ bỏ tiền.
Nếu không ngăn được “nhóm lợi ích”, nhân dân sẽ bị bóc lột, bị tước đoạt quyền lực và tài sản của cải, xã hội sẽ không có dân chủ và tự do, không có bình đẳng.
Việc một Phó Chủ tịch tỉnh đương nhiệm bị cách hết mọi chức vụ Đảng cho thấy hệ thống chính trị đang “làm thật”, không phải “giơ cao đánh khẽ” như dư luận vẫn bàn tán.
Tham nhũng không chỉ xảy ra ở những cơ quan công quyền, những nơi dịch vụ công, mà đang len lỏi trong mọi ngõ ngách của đời sống.