Bạn có thấy cuộc đời của bạn toàn phải xử lý hay đối phó với các nhu cầu của người khác, để rồi bắt buộc phải quên đi nhu cầu hay cảm nhận của mình không?
Bạn có thấy cuộc đời của bạn toàn phải xử lý hay đối phó với các nhu cầu của người khác, để rồi bắt buộc phải quên đi nhu cầu hay cảm nhận của mình không?
Hầu hết chúng ta đều tự nói với mình quá nhiều điều tiêu cực mỗi ngày. Chúng ta thường mất thời gian luẩn quẩn trong những ý nghĩ tiêu cực, thiếu hiệu quả hết ngày này sang ngày khác.
Sự căm ghét (hate), nó xuất hiện, ngân nga với nhịp điệu khác nhau trong suốt cuộc đời của chúng ta, giống như một tiếng leng keng nhức óc dành cho bất cứ thứ gì.
Sau khi trưởng thành, con người ta luôn cảm thấy bước đi của thời gian ngày càng trở nên nhanh hơn. So với thời thơ ấu, thời gian một năm, thậm chí là ba năm thường trôi qua trong chớp mắt.
Gợi ý ám thị giống như một con dao hai lưỡi. Nó có thể cứu vớt một người hoặc hủy hoại một người, mấu chốt nằm ở cách người bị ám thị sử dụng và nắm bắt ý nghĩa của ám thị như thế nào.
“Quyền không suy nghĩ” không phải là bảo chúng ta nên cao chạy xa bay khỏi một vấn đề hay trốn tránh trách nhiệm…
“Ta có thể lý giải được niềm tin và hành vi tôn giáo thông qua cách mà tâm trí của loài người vận hành”, nhà nhân loại học người Pháp Pascal Boyer viết trong cuốn Religion Explained (Lý Giải Về Tôn Giáo).
Khi con người quá tự tin, họ thường thổi phồng cách nhìn nhận về bản thân một cách khá rỗng tuếch. Những người nghĩ mình thông minh nhất hay giỏi giang nhất, rốt cuộc có khi là người ít hiểu biết và kém năng lực nhất.
Xã hội ngày càng phát triển thì con người ngày càng trở nên cô đơn. Có những nỗi lòng chẳng biết trải cùng ai, có những tâm tư chẳng thể giãi bày, có những nỗi đau chẳng thể san sẻ…
“Chúng tôi cần bắt đầu làm việc trong những lĩnh vực tâm lý học và đặt ra mục đích khách quan cho cuộc đấu tranh của chúng tôi không phải là ý thức mà là hành vi”.