Gặp tai họa bất ngờ, có người nhanh chóng phản ứng và thoát được, cũng có người chỉ đứng đó mà không làm gì, như con nai khi bị chiếu đèn pha. Vì sao vậy?
Gặp tai họa bất ngờ, có người nhanh chóng phản ứng và thoát được, cũng có người chỉ đứng đó mà không làm gì, như con nai khi bị chiếu đèn pha. Vì sao vậy?
Có những mối quan hệ, tiếp xúc lâu dần khiến con người ta càng đi vào bóng tối, lún sâu vào vũng bùn và ngày càng tệ hại hơn. Giống như ông bà ta vẫn thường nói “gần mực thì đen gần đèn thì sáng”.
Chẳng có ai lại muốn mình trở thành kẻ bất tài, lãnh đạm hay vô dụng cả. Nếu bạn nhìn vào hành động (hoặc tính ù lì) của một người và chỉ thấy sự lười biếng, ấy là bạn đang lờ đi những điểm mấu chốt.
Nếu sợ hãi là phản xạ sống còn tự nhiên đáp lại một mối đe dọa hoặc hiểm nguy, vì sao chúng ta lại chủ động tìm kiếm cảm giác này?
Nghe có vẻ kỳ lạ, nhưng một số tâm trạng tuyệt vọng nhất của chúng ta bắt nguồn từ sự thất bại của trí tưởng tượng. Chúng ta không thể nào mường tượng ra được cuộc đời nào tốt đẹp hơn…
Sự trưởng thành chẳng qua chỉ là tiến trình xoá bớt những ảo tưởng mà chúng ta đang dùng để tự lừa gạt bản thân mình mà thôi.
Bạn đã từng ghé thăm một nơi nào đó và cảm thấy rất quen thuộc? Hay đang trò chuyện với bạn bè và chợt nhận ra rằng bạn đã từng nghe thấy những lời này?
Duy thức học là một trong những hệ thống tư tưởng lớn của Phật giáo đã gây sự kinh ngạc đối với khoa Tâm lý học phương Tây hiện đại, đặc biệt là chuyên ngành Tâm lý học trị liệu.
Bạn có cảm thấy mình phản ứng thái quá với mọi việc so với những người khác không? Bạn có hay lo lắng về cảm nhận của người khác không? Có phải bạn thích môi trường yên tĩnh và ít xáo trộn hơn đúng không?
Ở một góc độ khác định luật Murphy chỉ đang nhắc nhở chúng ta rằng trước khi làm một việc gì đó, bạn phải chú ý đến khả năng sẽ xảy ra nhiều sai lầm khác nhau trong từng chi tiết dù là nhỏ nhất…