Trước khi kinh đô Thăng Long thành lập vào năm 1010, miền đất mà ngày nay là Thủ đô Hà Nội đã được biết đến trong sử sách với tên gọi là thành Đại La.
Trước khi kinh đô Thăng Long thành lập vào năm 1010, miền đất mà ngày nay là Thủ đô Hà Nội đã được biết đến trong sử sách với tên gọi là thành Đại La.
Với sức chứa 14.000 khán giả, nhà hát Epidaurus có quy mô lớn hơn nhiều lần so với các nhà hát thời hiện đại. Chất lượng âm thanh tuyệt hảo cũng làm nên danh tiếng cho nhà hát này.
Sau hơn một thế kỷ bị chôn vùi, những dấu tích của điện Kính Thiên – cung điện trung tâm Hoàng thành Thăng Long xưa – đã được đưa trở lại ánh sáng.
Với số lượng các bức tranh vẽ cổ xưa trên đá được cho là nhiều nhất thế giới, Tsodilo được ví như một bảo tàng nghệ thuật với tên gọi “Louvre của Sa Mạc”.
Đầu rồng là một bộ phận quan trọng trong bộ sưu tập chi tiết trang trí trên bộ mái kiến trúc truyền thống nói chung và kiến trúc thời Lý, Trần nói riêng.
Hiện vật đã được công nhận là Bảo vật quốc gia này cho thấy những đặc trưng của súng thần công cổ Việt Nam và gợi mở về cấu trúc vận hành của pháo binh các triều đại quân chủ nước Việt.
Khu lăng mộ Sveshtari cùng các hiện vật tìm được chính là minh chứng cho bản sắc văn hóa độc đáo của người Thrace, một dân tộc hùng mạnh từng tồn tại bên cạnh đế chế Hy Lạp và La Mã cổ đại.
Được phát hiện, bảo quản và trưng bày tại Di sản thế giới Hoàng thành Thăng Long, “Mô hình kiến trúc thời Lê Sơ” là một hiện vật có giá trị đặc biệt trong việc nghiên cứu kiến trúc cổ Việt Nam.
Loạt hình vẽ này mô tả các loài vật và con người, cũng như những đường kẻ thẳng và hình học đơn giản. Hình vẽ lớn nhất có chiều dài gần 300 mét.
Hoa văn trên thanh đao thời Trần này đặc biệt tinh xảo, được tạo hình bằng kỹ thuật cẩn với chất liệu kim loại màu vàng và trắng với nhiều đồ án khác nhau, được trang trí nhắc lại ở hai mặt…